Xuân mới, món quà quý giá nhất ta có thể dành cho nhau là gì?

Xuân mới, món quà quý giá nhất ta có thể dành cho nhau là gì?

Tết đến xuân vê, mỗi người đều muốn dành tặng người thân, bạn bè những món quà ý nghĩa, mong cho một năm mới an lành, thịnh vượng. Món quà đắt tiền chưa hẳn đã là món quà trân quý. Qua câu chuyện nhỏ dưới đây, chúng tôi ước mong mỗi quý vị có thể dành tặng cho mọi người xung quanh một món quà giản dị mà vô giá; có nó, Mùa Xuân đã thực sự về trong tâm hồn của mỗi chúng ta.

Chuyện kể rằng: Một người cha và con trai đang cưỡi lừa trên đường trong ngôi làng Mùa Đông. Một người qua đường thấy vậy liền bình phẩm: “Hai người tàn nhẫn đến nhường nào! Nhìn xem con lừa đáng thương mệt mỏi làm sao”. Vì vậy, người cha xuống khỏi con lừa và để cho con trai cưỡi. Một người qua đường khác lại chỉ trích: “Hãy nhìn cậu con trai tồi tệ kia! Anh ta cưỡi lừa nhưng để người cha khốn khổ của anh ta đi bộ!”  Lần này, cậu con trai xuống khỏi con lừa và để cha cưỡi. Ngờ đâu, một người qua đường lại phê phán: “Hãy nhìn sự ích kỷ của ông bố! Ông ta cưỡi lừa và để con mình đi bộ”.

Người cha đành xuống lừa một lần nữa, bước đi cùng con trai và nghĩ thầm: “Bây giờ chúng ta yên ổn rồi” .Tuy nhiên, một người khác cười họ: “Hãy nhìn sự ngốc nghếch của hai cha con! Con lừa để không và chẳng ai cưỡi nó!”

Vào một ngày, khi hai cha con họ đi qua ngôi làng Mùa Xuân. Nhìn thấy cha và con trai cùng cưỡi lừa, một người phụ nữ trong làng reo lên: “Con lừa chăm chỉ và trung thành biết bao! Nó phục vụ chủ thật tốt!”

Lát sau, người cha xuống đi bộ, chỉ để con trai mình cưỡi lừa. Một cụ già trong làng thấy vậy lại cảm thán: “Tình cảm của người cha thật lớn lao! Ông chấp nhận đi bộ và từ bỏ sự thoải mái dễ dàng trên lưng con lừa.”

Sau đó, hai cha con đổi phiên, người cha cưỡi lừa và con trai đi bộ. Một thanh niên nhìn thấy và nói: “Nhìn sự khôn ngoan của người con! Cậu ta đã học được sự tôn kính người lớn tuổi, làm một người con biết chịu đựng những khó nhọc và nghĩ đến người khác ở tuổi còn trẻ như vậy!”

Cuối cùng, hai cha con cùng xuống đi bộ, những người dân làng thấy cảnh này liền tấm tắc khen: “Tâm của hai cha con tốt làm sao! Họ thà đi bộ còn hơn làm gánh nặng cho con lừa”.

Dân làng Mùa Đông và Mùa Xuân đưa ra kết luận hoàn toàn khác nhau về cùng một điều. Dân làng Mùa Đông thiếu từ bi và luôn luôn nhìn mặt xấu của vấn đề, trong khi bỏ qua mặt tốt. Dân làng Mùa Xuân mang trái tim từ thiện, nên họ luôn có thể thấy những mặt tốt nơi người khác.

Người xấu phán xét với sự độc ác trong tâm. Người này có thể rất cầu kỳ và chỉ trích tất cả mọi thứ ngay cả khi nó rất đẹp. Người tốt phán xét với tâm từ bi. Mọi thứ trong mắt họ là một bài thơ sống động, là những gì tốt đẹp, là cả một mùa xuân thịnh vượng.

Vì vậy, món quà quý giá nhất của Mùa Xuân chính là “một trái tim thiện lương”.

Mã Lương - Ngọc Trang.

Tin bài liên quan