Tướng do tâm sinh, đẹp xấu do mình chỉnh

Tướng do tâm sinh, đẹp xấu do mình chỉnh

Ai cũng muốn bản thân có một tướng mạo đẹp, hay ít ra là ưa nhìn. Có một bí quyết mà đơn giản, hơn nữa còn không tốn kém một đồng nhưng lại ít người nhận ra. Bạn có biết bí quyết đó là gì không? Chúng ta cùng tìm hiểu qua mấy chuyện dưới đây nhé.

Câu chuyện 1

Có lần, Tổng thống Abraham Lincoln phỏng vấn một ứng viên nam ngoài 40 tuổi đến làm nhân viên cho chính phủ. Mặc dù người đàn ông này rất tài năng nhưng vị Tổng thống vẫn không đồng ý tuyển dụng.

Người phụ tá của Lincoln thấy vậy đã không giấu được băn khoăn, liền hỏi nguyên nhân. Tổng thống nói: “Tôi không thích tướng mạo của anh ấy”. 

Người phụ tá vẫn không hiểu nên hỏi lại: “Chẳng lẽ một người khi sinh ra có vẻ ngoài không ưa nhìn thì đó là lỗi của họ sao, thưa ngài?”

Tổng thống Lincoln điềm tĩnh trả lời: “Mỗi người sau 40 tuổi đều phải chịu trách nhiệm cho khuôn mặt của mình!” 

Câu chuyện 2

Có một truyền thuyết kể rằng, ở Sơn Đông có một người thợ điêu khắc rất giỏi, đặc biệt có sở trường khắc họa hình yêu ma quỷ quái. Những tác phẩm của anh vô cùng sống động, linh hoạt, nhận được rất nhiều lời tán dương. Ngày tháng trôi qua, công việc làm ăn của anh cũng ngày càng phát đạt giúp anh kiếm được rất nhiều tiền. 

Tình cờ, người thợ điêu khắc nhìn vào gương và phát hiện khuôn mặt của anh không biết từ lúc nào trở nên hung ác và xấu xí. Anh đã thăm khám rất nhiều danh y nổi tiếng mà không tìm được phương thuốc chữa. 

Một ngày nọ, người thợ điêu khắc đến thăm chùa và đã kể lại nỗi khổ tâm của mình với vị hòa thượng trụ trì. Vị hòa thượng nói: “Bần tăng có thể thực hiện nguyện vọng của thí chủ, nhưng trước hết thí chủ cần phải làm cho chùa các pho tượng Quan Âm với đủ mọi thần thái khác nhau”. Để hoàn thành tâm nguyện của bản thân, người thợ điêu khắc đã đồng ý với điều kiện này. 

Trong tín ngưỡng dân gian, Quan Âm Bồ Tát là biểu tượng của sự từ bi, nhân từ, thể hiện ra sức mạnh vô biên của Phật Pháp. Dung mạo của Quan Âm cũng là hình tượng hóa cho những khái niệm này. Vậy nên trong quá trình chế tác, anh ta đã không ngừng nghiên cứu về tâm thái và thần khí của Quan Âm, suy xét về biểu cảm của Quan Âm, đến mức có những lúc anh gần như quên đi chính mình, hoàn toàn cảm thấy mình là Quan Thế Âm. 

Nửa năm sau, những bức tượng Quan Âm với các thần thái khác nhau đã được hoàn thành và đặt trang trọng trong khuôn viên nhà chùa, khiến người xem không khỏi tán dương ca ngợi. 

Lúc này, người thợ thủ công cũng bất ngờ phát hiện tướng mạo của anh đã thay đổi hoàn toàn so với trước đây, nét mặt từ bi, hòa nhã, phong thái trang nghiêm, đĩnh đạc đường hoàng. Bệnh của anh không cần chữa mà tự khỏi. 

Câu chuyện 3 

Trên trang Minh Huệ nét có đăng bài chia sẻ của người phụ nữ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bài viết có tiêu đề “Bí quyết làm đẹp của tôi”, nội dung như sau: 

“Điện thoại vang lên và tôi nhấc điện thoại: “Xin chào. Tôi nghe đây?” Một người đàn ông trẻ ở đầu bên kia nói: “Chị gái, tôi từ Trung tâm Y tế ABC. Tôi có thể hỏi trong gia đình chị có ai trên 60 tuổi không ạ?” “Đó là tôi,” tôi nói.“Cháu thực sự xin lỗi, giọng nói của bác nghe trẻ quá.” Người đàn ông cười xin lỗi.

Những năm gần đây khi tôi nói với những người lạ trên xe buýt, tại trung tâm mua sắm, hay trên đường phố, rằng tôi đã 78, 79, 80 hoặc 81 tuổi, họ sẽ mở to mắt nhìn tôi và nói, “Bác trông không giống như tuổi của bác chút nào hết. Bác trông như đang ở độ tuổi năm mươi, và chắc chắn không quá 60 tuổi. Bác trông thật là đẹp và tràn đầy năng lượng!”

Một số thậm chí còn nói:“Bác đang đùa tôi rồi!” Tôi nói với họ: “Hãy suy nghĩ nhé. Tôi là một cán bộ về hưu. Tôi đi học đại học trong những năm 50, và tôi đã chiến đấu trong cuộc chiến tranh Triều Tiên. Những điều này đủ cho anh biết độ tuổi của tôi”.

Khi tôi tới cuộc họp, các đồng nghiệp của tôi nhiệt tình bắt tay với tôi. Họ đã chứng kiến ​​những khó khăn mà tôi phải chịu đựng vì tôi không chịu từ bỏ Pháp Luân Công, và tôi đã không gặp họ trong nhiều năm!

“Ôi! Đã hơn mười năm rồi! Tại sao bà không già đi chút nào? Bà làm thế nào mà trông thanh lịch, duyên dáng, và xinh đẹp quá vậy?” Một đồng nghiệp khác nói:“Một người bạn của tôi nói với tôi rằng dái tai của bà trông rất trẻ trung, đầy đặn và tròn trịa, trong khi của những vị lãnh đạo cũ ngồi sau bà thì đã bị teo lại.”

So với các đồng nghiệp trong độ tuổi của tôi, tôi nhanh nhẹn hơn rất nhiều. Lưng tôi thẳng, và tôi cử động một cách dễ dàng và duyên dáng. Một ngày nọ, một người bạn từ trường trung học nắm lấy tay tôi và nói: “Móng tay của bạn trông trẻ trung và hồng hào quá, lớp biểu bì của bạn rất đẹp, không bị khô và bị nhăn nheo một chút nào giống như những người già chúng tôi!”

Càng ngày tôi càng nhận được nhiều hơn sự khen ngợi về vẻ ngoài của mình. Có người hỏi: “Bà có một làn da đẹp và sáng với sắc hồng nhuận! Làm thế nào bà chăm sóc da đẹp như vậy? Bà có thể mặc bất kỳ màu quần áo nào.” Một ngày nọ, một phụ ở độ tuổi năm mươi nhìn chằm chằm vào tôi. Cuối cùng cô ấy nhận xét: “Bà có mái tóc màu xám, nhưng đó là một màu xám đẹp, và trên khuôn mặt của bà không có một vết đồi mồi nào hết!”

Những lời khen ngợi này có thể không có gì đặc biệt đối với những người trẻ tuổi, nhưng nó khá là lạ thường đối với một phụ nữ trên 80 tuổi.

Nhiều phụ nữ trẻ hỏi tôi: “Bác có vui lòng chia sẻ bí quyết làm đẹp của bác không ạ?” Tôi trả lời: “Thực sự, đó là vì tôi tập luyện Pháp Luân Công”.

Tôi đã may mắn được nghe về Pháp Luân Công vào tháng 06 năm 1997. Kể từ đó tôi tập luyện và đọc các sách Pháp Luân Công với một nhóm các học viên. Càng ngày tôi càng thích cuốn Chuyển Pháp Luân, quyển sách chính của Pháp Luân Công, bởi vì nó toàn là sự thật. Đột nhiên tôi nhận ra rằng càng đấu tranh vì lợi ích cá nhân thì tôi càng bị mất nhiều, và tôi càng cảm thấy đau khổ hơn. Đó là bởi vì tôi không biết ý nghĩa thực sự của cuộc sống. Từ đó tôi kiểm soát bản thân và nâng cao tiêu chuẩn đạo đức của mình dựa trên các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Công. Tất cả các bệnh tật của tôi đã biến mất sau khoảng sáu tháng, và tôi ngày càng trở nên tràn đầy năng lượng.

Ngoại hình mà cha mẹ ban cho không có cách nào thay đổi, nhưng nhân cách và những trải nghiệm trong cuộc sống sẽ để lại dấu ấn trên khuôn mặt, lời nói và hành vi của mỗi người. Dung mạo của một người trong nửa cuối cuộc đời là do nhân cách và phẩm giá hình thành nên.

Quả thực, trong câu chuyện 1, Lincoln đã nói trúng điều cốt yếu nhất của đạo làm người. Đến tuổi trung niên, tướng mạo một người sẽ phản ánh phần lớn tính cách và phẩm chất của người đó. Người khoan dung thì khuôn mặt phúc hậu. Người hiền dịu thì tướng mạo ôn nhu, thánh thiện, người thô bạo, lỗ mãng thì mặt mũi lúc nào cũng hung dữ. Người lòng dạ nhỏ mọn thì tướng mạo xấu xí, hai hàng lông mày nhíu chặt. 

Tướng mạo cũng phản ánh sự tu dưỡng tâm tính, lối sống và hành vi của một người. Người xưa thường nói: “Tướng do tâm sinh” là vì thế. Tuy nhiên, tướng mạo của một người không phải là một thứ cố định, bất biến, theo họ suốt cả đời, mà hoàn toàn có thể cải biến dần dần giống như người đàn ông muốn sửa lại dáng vẻ trong câu chuyện thứ 2. Dung mạo đẹp đẽ phần lớn là do sự quyến rũ từ nội tâm lan tỏa ra. Muốn có một vẻ mặt hòa ái, thánh thiện thì cần tu dưỡng tâm tính, từng chút hoàn thiện bản thân. Đây là yếu tố quan trọng quyết định dung mạo của một người.

Có một câu nói rằng: “Dung mạo phù hợp với tuổi tác đó là lẽ thường tình hợp lý. Dung mạo trẻ hơn tuổi thực 5 tuổi là điều rất nhiều người có thể làm được, dung mạo trẻ hơn 10 tuổi là điều rất ít người làm được. Nhưng nhìn không ra tuổi thật, đó mới là cảnh giới”. Câu nói này thật đúng với bí quyết làm đẹp của người phụ nữ trong câu chuyện thứ 3. Nhờ không ngừng tu dưỡng nội tâm, sửa đổi tâm tính, thực hành theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn mà không ai nhận ra được tuổi thật của bà. 

Đối với nhiều người, câu nói “Tướng tùy tâm sinh” đã trở nên rất quen thuộc. Tướng mạo, thần thái hung cát của một người biểu hiện ra bên ngoài, thì có thể thay đổi tùy theo chuyển biến tâm niệm của người đó. Vẻ bề ngoài của một người chính là liên quan mật thiết với nội tâm bên trong họ. “Tướng do tâm sinh”, cho nên bên trong tốt đẹp thì bên ngoài sẽ xinh đẹp. Nếu bạn mong muốn trở thành người xinh đẹp, trước hết hãy dùng tâm tích cực thiện lương để đối đãi với người thế gian.

Khi tâm tốt thì dù trên thân khoác bộ áo vải thô kệch, tướng mạo bên ngoài cũng tự nhiên trở nên quý phái cao sang. Giống như một căn phòng, nếu bên trong chứa đầy rác sẽ phát mùi xú uế, còn nếu căn phòng đó chứa đầy hoa tươi thì sẽ có hương thơm ngát, và nếu bên trong là kim cương thì căn phòng ấy sẽ tỏa ra ánh sáng lấp lánh. 

Bạn muốn có một tướng mạo đẹp, chi bằng trong cuộc sống hàng ngày hãy chú ý tu tâm dưỡng tính, làm nhiều việc thiện lương, lòng giữ thiện niệm, làm việc thiện miệt mài không truy cầu báo đáp, đến một ngày bạn chợt nhận ra tướng mạo của mình đã xinh đẹp lên tự bao giờ. Hơn nữa, nếu giữ được một tâm thái bình thản, vui vẻ và hòa ái, thì cho dù bạn vốn không được xinh đẹp hoàn hảo, nhưng trong mắt người khác bạn cũng thật đáng mến, dễ gần.

Sự chân thật, thiện lương và tấm lòng nhẫn nại, những điều tốt đẹp ấy nếu được kết tinh trong tâm hồn, sẽ giống như những đóa sen tỏa hương thơm tinh khiết, khiến khuôn mặt luôn đẹp rạng ngời. Hãy cùng tạo cho mình thói quen nuôi dưỡng thiện tâm thiện niệm, miệng luôn nở nụ cười và nói lời tốt đẹp, nói nhiều hơn những lời cảm ơn, khi ấy, bạn không những nhận ra mọi thứ đều trở nên xinh đẹp hơn mà ngay cả tướng mạo của mình cũng ngày càng tươi tắn, nhuận sắc.

Đẹp xấu của người ta không chỉ là vẻ đẹp bề ngoài hào nhoáng hay nhan sắc cá lặn chim sa mà chính là vẻ đẹp của tâm hồn thuần thiện, thánh khiết. Người có tâm hồn đẹp thì dung mạo ắt cũng đẹp tươi. Bí quyết để có một tướng mạo đẹp chính là phải có tâm hồn thiện lương. Vẻ tô son chuốt hồng, điểm trang son phấn bên ngoài chỉ là lớp vỏ, khí chất bên trong mới quyết định vận mệnh của một người. 

San San.

Tin bài liên quan