Một người có thể vượt qua được 4 loại khổ này thì sẽ ngày càng trưởng thành hơn.
Sự trưởng thành gắn liền với trải nghiệm, không ai vừa sinh ra đã biết mọi thứ. Người trưởng thành đều trải qua rèn luyện một cách nghiêm túc khiến cả tâm lẫn thân đều có được cải biến.
Để trưởng thành, có ai trải qua cuộc sống một cách dễ dàng? Người trưởng thành coi cuộc sống là môi trường tu dưỡng bản thân, họ cảm nhận một cách chân thực rằng đời người nếu có thể vượt qua được 4 loại khổ này mới có thể đạt được hạnh phúc và hòa hợp.
Sống trên đời, mỗi người đều muốn có người thân yêu bên cạnh mình, thế nhưng thực tế lại không như vậy, trong quá trình trưởng thành, chúng ta không ngừng trải qua sự ly biệt. Nhìn đứa trẻ lớn lên, khi đến tuổi tới trường thì phải chịu nỗi khổ rời xa cha mẹ, từng bước tự lập, khi trưởng thành hơn, thời gian ly biệt càng ngày càng dài, đến cuối cùng họ buộc phải trở thành người tự lập.
Sự chia ly là nền tảng cho sự trưởng thành của chúng ta. Nếu một người muốn trưởng thành thì cần trải qua không ngừng ly biệt. Trong bộ phim “Cinema Paradiso” (Rạp chiếu bóng thiên đường), bạn cũ của Toto đã khuyến khích cậu bước ra thế giới bên ngoài, bạn của cậu nói rằng chỉ khi ra bên ngoài và tạm biệt môi trường hiện tại thì mới có thể thấy được nơi đó rộng lớn như thế nào.
Mỗi lần ly biệt là một lần giúp một người từng bước thoát ra khỏi vùng an toàn của chính mình và dần dần mạnh mẽ hơn. Nếu như chúng ta muốn trở nên thành thục thì nhất định phải trải qua lần lần biệt ly. Loại chia xa này giúp cho chúng ta quen dần với hoàn cảnh mới, cũng khiến cho cuộc sống của chúng ta trở nên phong phú và tự tin hơn.
Ngay từ khi còn nhỏ, những đứa trẻ trải qua nhiều hoàn cảnh sống khác nhau thì sẽ dễ dàng thích nghi với hoàn cảnh mới trong tương lai hơn.
Người chưa từng nếm trải nỗi khổ của sự chia ly thì sẽ không thể trở nên thành thục được. Mỗi lần trải nghiệm hoàn cảnh sống mới, thích ứng tốt sẽ có thể điều chỉnh nhịp sống của chính mình và làm cho nó ngày càng trở nên phong phú hơn.
Nếu một người chưa từng nếm trải thống khổ khóc thâu đêm thì chưa đủ để đàm luận về cuộc đời. Thất bại là cách để chúng ta không ngừng tôi luyện tâm tính và điều chỉnh bản thân trên mỗi bước đi. Lúc còn trẻ, chúng ta nghĩ rằng bản thân không gì là không thể làm được, thế nhưng khi trưởng thành mới nhận ra bản thân không lợi hại tới vậy.
Mỗi người đều mang trong mình sở trường và sở đoản riêng, thất bại cho chúng ta thấy được sự khác biệt giữa tri thức đã học và thực tế phát sinh. Loại thống khổ này dạy cho chúng ta biết khiêm tốn hơn, dễ dàng tiếp cận với hiện thực và dần dần biết bao dung gần gũi với người khác. Mỗi một lần thất bại là một lần chúng ta rút ra bài học cho chính mình, cũng nhờ vậy mà hiểu về bản thân thêm một chút, từ đó điều chỉnh lại nhận thức cùng đánh giá của mình.
Trên con đường trưởng thành, chúng ta không vì thất bại mà phủ nhận bản thân, tuy nhiên nhờ kinh qua thất bại mà chúng ta mới biết và hiểu được chính mình. Chỉ khi chúng ta liên tục thích ứng hoàn cảnh thì mới có thể khiến cho cuộc sống trở nên tốt hơn.
Một lần thất bại không có nghĩa là vĩnh viễn thất bại. Trong khi trưởng thành cần nhất là có được năng lực chống đỡ những khó khăn, dù bản thân trải qua số lần thất bại nhiều ít ra sao, chúng ta cũng cần phải học được tin tưởng vào chính mình, tìm lại được dũng khí ban đầu để dấn thân vào những thử thách mới, như vậy thì chúng ta mới có thể có được năng lực vực dậy từ đống tro tàn.
Có người từng nói, tình yêu dạy ta hiểu cuộc sống, nhất là khi thất tình. Lúc còn trẻ, chúng ta thực sự nghĩ rằng tình yêu là vĩnh cửu, mãi cho đến khi trưởng thành chúng ta mới nhận ra tình yêu cũng có thời hạn.
Ái tình là sự thể hiện tình cảm mãnh liệt từ con tim. Thế nhưng tất cả ái tình cũng chỉ làm gia vị cho cuộc sống. Rất nhiều ái tình sẽ ở trong cuộc sống mà dần dần tiêu tan, trong quá trình này chúng ta sẽ nhận ra rằng vốn dĩ không phải tất cả ái tình đều có được kết quả viên mãn.
Học cách chấp nhận những tiếc nuối tình yêu trong đời là một quá trình mà chúng ta nhất định phải kinh qua để có thể trưởng thành.
Nếu như bạn mong muốn cuộc sống của mình luôn có nhiều người vây quanh, ồn ào náo nhiệt thì bạn sẽ không thể trưởng thành được. Một người trưởng thành tất nhiên sẽ phải nếm trải qua nỗi thống khổ của sự cô độc. Vượt qua được sự cô độc là quá trình quan trọng để tôi luyện tâm trí.
Bản chất của cuộc sống chính là cô đơn. Dù chúng ta ở cùng ai hay có bao nhiêu đứa con, cô đơn không chỉ là số mệnh mà còn là nền tảng của cuộc sống.
Rất nhiều người một mực đối kháng với cô độc, từ chối cô đơn, họ thích sắp xếp cho bản thân khi rảnh rỗi, để chính mình không cảm thụ được sự cô độc.
Trên thực tế, người có phúc đều là người biết nếm trải và vượt qua thống khổ của sự cô độc. Họ sẽ ở trong quá trình đó mà nhìn thấu bản thân.
Mỗi người đều cần học cách đối mặt với sự cô đơn. Cô đơn là một điều tất yếu trong cuộc sống, không ai có thể trốn tránh. Cho nên, thà đối mặt với nó còn hơn lẩn trốn.
Cô độc không phải là điều gì xấu, so với sự ồn ào, ở một mình trông có vẻ yên tĩnh và mãn nguyện biết bao. Thế giới của một người là nơi thực sự thuộc về chính người đó.
Khi còn sống, mỗi người phải trải qua bốn loại đau khổ này, trong quá trình nếm trải khổ đau đó, chúng ta sẽ hiểu được nhân sinh vô thường, sinh ly tử biệt đều có cái khổ riêng. Chỉ bằng cách đối diện với các loại khổ trong từng giai đoạn của đời người, thế giới nội tâm của chúng ta mới càng ngày càng rộng mở. Có như vậy, chúng ta mới có năng lực gánh vác những trọng trách lớn hơn.
San San.