Bạn có tin rằng thiện ác hữu báo? Dưới đây là câu chuyện có thật xảy ra ở vùng nông thôn Trung Quốc được một lão kể lại.
Bà lão người huyện Cao Mật, tỉnh Sơn Đông, sinh sống ở vùng nông thôn, có kể lại rằng. Trong làng bà có một đôi vợ chồng sinh được 5 người con, 3 người con trai và hai người con gái. Bên cạnh làng có con sông chảy qua, hai vợ chồng vì kế sinh nhai đã mua một chiếc thuyền nhỏ, người chồng mỗi ngày đều lái thuyền đưa người qua sông, thu nhập cũng không tệ. Khi hai người con trai họ đến tuổi ngoài đôi mươi, nhiều người đã đến thăm và ngỏ ý muốn kết thân.
Bởi vì thu nhập trong gia đình ngày càng tăng, điều kiện kinh tế cũng được cải thiện. Con trai cả làm việc trong chuỗi cung ứng hợp tác xã, vì thế mà hoàn cảnh gia đình họ được rất nhiều người ngưỡng mộ. Hơn nữa hai người con trai lớn đều rất anh tuấn, tướng mạo đường đường. Hai vợ chồng gia đình này vô cùng vui vẻ, họ tủm tỉm cười suốt ngày. Họ cũng tính toán rằng, gia đình có điều kiện tốt, hai con trai trưởng thành giỏi giang, công việc cũng ổn định, phải chọn cho các con người con dâu ngoan hiền có điều kiện tốt.
Nhưng sau bao toan tính, không hiểu tại sao người con trai cả đột nhiên mắc bệnh nặng không trị được, một thời gian ngắn sau thì qua đời, hai vợ chồng vô cùng bi thương. Nỗi đau còn chưa kịp nguôi ngoai thì năm sau người con trai thứ hai cũng mắc phải bệnh giống như con trai cả và qua đời rất nhanh. Đúng là họa Trời giáng. Ly kỳ hơn nữa chính là người con trai thứ 3 cũng vừa lớn bằng tuổi người con trai cả thì cũng mắc bệnh mà chết. 3 người con trai đều chết trẻ, vợ chồng họ chỉ còn lại hai cô con gái nhỏ.
Nhìn hai con gái nhỏ dần lớn lên, hai vợ chồng vừa mừng vừa lo, mừng là con gái đã lớn và đến tuổi lấy chồng, lo là 3 người con trai đều chết hết, mong hai con gái đừng gặp việc gì ngoài ý muốn, bởi vậy mà họ suốt ngày sống trong nơm nớp lo sợ. Nhưng sự tình bất hạnh cuối cùng cũng xảy ra. Bỗng một ngày người con gái nhỏ bị tai nạn dẫn đến tàn tật, chỉ còn lại con gái lớn bình yên vô sự.
Nhưng thời gian tươi đẹp chẳng kéo dài được bao lâu, lại một năm nữa trôi qua, ngày nọ, người chồng đi ra ngoài xây tường giúp người khác thì một tảng đá rơi trúng gãy chân, không thể tiếp tục làm việc, phải nằm liệt giường 40 ngày. Một hôm người chồng không nhịn được đã than thở khóc lóc: “Nhà ta gặp nhiều tai họa như vậy là do ông Trời trừng phạt ta. Là ta đã tạo nghiệp, làm liên lụy đến con gái rồi, là ông Trời trừng phạt ta!” Lúc này mọi người nghe thấy đều kinh hãi, cho rằng gia đình anh xảy ra nhiều chuyện như vậy, do không chịu được áp lực tâm lý quá lớn, dẫn đến tâm thần người chồng có vấn đề. Cuối cùng người chồng đã kể cho mọi người biết một việc tàn nhẫn không ai biết ông đã làm nhiều năm về trước.
Đó là một buổi trưa hè năm 1976, người chồng lên thuyền trở về nhà, lúc lên đỉnh bờ sông thì ông nhìn thấy một đứa bé đang vùng vẫy dưới nước, ông biết rõ đứa bé này do chơi đùa bên bờ sông nên chẳng may ngã xuống nước, khi nhìn kỹ hơn ông lại phát hiện đó là đứa con trai của gia đình thường gây mâu thuẫn cho mình, ông chẳng những không đưa tay cứu giúp mà còn nảy sinh tâm địa xấu xa. Ông nhìn xung quanh không thấy người, liền dùng cây sào trong tay ấn đầu của đứa trẻ xuống dưới mặt nước, một lúc sau đứa trẻ lại ngóc đầu lên, ông lại tiếp tục lấy sào dìm đứa bé xuống nước cho tới khi đứa bé không nổi lên được nữa. Ông lại nhìn quanh thấy bốn bề vắng lặng thì mới yên tâm ra về.
Cứ như vậy vài năm trôi qua, gia đình vẫn sống bình an vô sự, ông cho rằng: “Lúc đó không ai trông thấy, chuyện quá khứ đã trôi qua rồi, mình không nói thì cũng không ai biết”. Nhưng mà, người xưa có câu “trên đầu 3 thước có Thần linh, Thiện ác hữu báo, không phải là không báo, chỉ là thời điểm chưa đến; khi thời điểm đến thì nhất định sẽ phải nhận báo ứng đầy đủ”.
Khi cuộc đời đứng bên bờ tuyệt vọng, ông mới nhận ra mọi điều nhưng sự việc đã không thể cứu vãn được nữa, đã quá muộn rồi!
San San biên dịch.