Thế giới của người trưởng thành là vừa quỵ ngã vừa tự chữa lành vết thương

Thế giới của người trưởng thành là vừa quỵ ngã vừa tự chữa lành vết thương

Đối với người trưởng thành, thế giới của họ đa phần là không như ý.

Những thứ mà người trưởng thành phải gánh vác quá nhiều, vừa phải đối mặt với những thất bại và thử thách trong cuộc sống, lại vừa phải sống tốt cuộc đời của mình.

Đa số mọi người đều là trong lúc gục ngã thì đồng thời tự mình chữa lành vết thương cho mình. Suy cho cùng xã hội này quá hiện thực, sẽ không ai có thể chân chính đồng cảm với trải nghiệm của bạn như thể chính họ cũng từng trải qua việc đó.

Người duy nhất bạn có thể dựa vào chính là bản thân bạn. Đối với những việc xảy ra trong cuộc đời, bạn cần học cách tự đối diện và giải quyết.

Trong một đời của mình, chúng ta cần phải trải qua rất nhiều chuyện, những chuyện không như ý chiếm đến 8, 9 phần 10. Đó âu cũng là lẽ thường tình, là trạng thái bình thường của cuộc sống mà chúng ta không thể tránh khỏi.

Trong khi phiêu bạt giữa biển người mênh mông, sao có thể không nhận phải thương tổn.

Trước những trắc trở của cuộc sống, có người sẽ kiên cường đối mặt, có người quỵ ngã đến không vực dậy nổi, cũng có người lặng lẽ tự chữa lành vết thương cho mình. 

Thái độ của bạn đối với cuộc sống như thế nào thì cuộc đời của bạn cũng sẽ như thế ấy.

Con người cần có dũng khí đối mặt với khó khăn, cần có năng lực chữa lành vết thương, có như vậy bạn mới có thể trưởng thành một cách tốt hơn, trở thành một bản thân tốt hơn. Người học được cách tự chữa lành mới có thể ngày càng hoàn thiện, trở thành người dẫn đường cho chính mình.

Suốt chặng đường nhân sinh, người mà bạn có thể dựa vào cuối cùng vẫn là chính bạn, sẽ không có ai chân chính đi cùng bạn tới cuối cuộc đời. Vì thế, bạn cần trở thành vầng thái dương ấm áp của chính mình.

Học cách tự chữa lành bản thân, trở thành bác sỹ tâm lý cho bản thân, như vậy sẽ không còn thứ gì có thể quật ngã bạn.

Con người là một sinh mệnh sống, có cảm xúc, có cảm thụ; chúng ta sẽ không giống như một cái máy sống những ngày lặp đi lặp lại.

Một con người có cảm xúc không nên bị chỉ trích và cũng không đáng bị chế giễu.

Mỗi người đều sẽ có những trải nghiệm khác nhau, đây là điều bạn không cách nào cảm nhận được. 

Khi cảm xúc của một người rơi vào trạng thái sụp đổ, điều bạn cần làm không phải là chỉ bảo hay chế giễu họ mà là học cách thấu hiểu và bao dung họ.

Sau khi đã trút hết cảm xúc, một người mới có thể đối mặt với cuộc sống một cách tốt hơn.

Trong thế giới của người trưởng thành, bạn cần học cách tha thứ cho bản thân, đồng thời cũng cần học được tha thứ cho người khác. Dù có khó khăn khổ sở đến mấy cũng cần biết tự mình kiên cường.

Khi một người đã đi qua quãng thời gian khó khăn, người đó mới thực sự “lột xác”.

Những chuyện người ta trải qua trong suốt một đời quả thật quá nhiều, bạn sẽ gặp phải tổn thương, sẽ vấp phải khổ nạn. Tuy nhiên, bạn cần tin tưởng rằng khó khăn rồi cũng sẽ có lúc qua đi, nên bạn không cần than khóc hay tuyệt vọng mà hãy thản nhiên đối mặt với mọi thứ.

Dù bạn gặp phải chuyện gì, chỉ cần học được cách nhìn nó dưới góc độ chính diện, nó sẽ không thể làm tổn thương bạn được nữa. Cho dù bạn đã bị tổn thương, bạn cũng nên biết tự chữa lành vết thương cho mình; chỉ cần bạn vượt qua được nó, mọi thứ đều sẽ ổn.

Sống trên đời vốn dĩ đã chẳng mấy dễ dàng, vạn sự gian nan, nhưng chỉ cần bạn nỗ lực hết sức thì sẽ không còn điều gì tiếc nuối.

Thay vì đi lo lắng, oán hận, chẳng bằng chúng ta hãy xem nhẹ được mất, buông bỏ chấp niệm rồi thản nhiên đối mặt với mọi chuyện.

Những gì bạn đánh mất, cuối cùng đều sẽ dùng các loại thương thức khác nhau để quay trở về.

Bạn chỉ cần điềm nhiên đối đãi với cuộc sống, đối tốt với bản thân, tập trung và trân trọng những điều đang ở ngay trước mắt, cuối cùng bạn sẽ dần dần trở thành hình mẫu mà bạn mong muốn.

Kết

Bất kể bạn đang trải qua cuộc sống như thế nào, đều cần học cách kiên cường, học cách tự chữa lành cho bản thân, khóc xong sẽ lại khôi phục về trạng thái tích cực ban đầu.

Bạn nên nhớ rằng, đời người chính là quá trình không ngừng đạt được và mất đi, đồng thời chúng ta cũng đang không ngừng tự chữa lành cho chính mình.

Mất đi không đáng sợ, đáng sợ chính là khi không có tự ngã, không còn những khát vọng thuở đầu.

Vậy nên, bạn cần cố gắng khiến bản thân trở nên mạnh mẽ, học được cách tự chữa lành tổn thương, sau đó dần dần ngày càng tốt hơn, trở thành hình mẫu như bạn mong muốn.

Trường Lạc.

Tin bài liên quan