Khi tĩnh tâm và dừng lại những bước chân vội vã, bạn sẽ thấy rằng tất cả những điều tốt đẹp mà mình bỏ lỡ đều có thể trở về với chính mình...
Dù gió thổi tứ phương, ta vẫn đứng yên bất động. Khi gặp việc gấp gáp, bạn có thể tĩnh tâm lại thì sẽ tìm ra nhiều cách để giải quyết vấn đề. Biện pháp giải quyết luôn nhiều hơn những khó khăn gặp phải, do vậy bạn đừng quá lo lắng.
Diệc Thư có viết trong cuốn “Trực chí hải khô thạch lạn” (Cho đến sông cạn đá mòn) một câu như thế này: “Làm người, mọi thứ muốn an tĩnh thì cần lặng lẽ đến, lặng lẽ đi, lặng lẽ cố gắng, lặng lẽ thu hoạch, tránh gây ồn ào”.
Vậy nên khí chất quý phái của một người không phải tạo nên bởi trang phục đẹp đẽ mà bởi nội tâm trong sáng, trên thân phát ra năng lượng thuần chính.
Nội tâm an tĩnh chính là tài phú của một người. Bởi vì những thứ quý giá mang trên thân mỗi người chính là tâm hồn cao đẹp.
Sống trên đời hầu như mọi người đều có dục vọng, do đó có những sự việc cùng tình cảm họ không thể buông xuống được.
Người có dục vọng mạnh mẽ sẽ không bao giờ cảm nhận được hạnh phúc. Hôm nay họ kiếm được 10 triệu thì ngày mai mơ kiếm được 20 triệu. Họ không biết rằng đạt được càng nhiều thì tâm lại càng mệt mỏi, giống như gánh nặng ngàn cân đặt trên vai khiến họ không thở nổi.
Trong quá trình theo đuổi danh vọng, vì muốn chiếm được vị trí tốt nên họ cần phải cạnh tranh khốc liệt với người khác. Khi theo đuổi mục tiêu tiền tài, họ cần vắt óc nghĩ phương pháp đầu tư, làm sao kiếm về món lợi lớn. Thế nhưng, mọi sự truy cầu thường mang lại kết quả ngược lại.
Người có địa vị thực sự không phải do họ đang ở vị trí cao mà là bởi được người khác tôn trọng. Người có tiền tài không phải do có bạc tỷ dắt lưng mà bởi biết đủ mà vui vẻ.
Do vậy, chúng ta nên trân trọng những gì mình đang có, nương theo năng lực của bản thân mà theo đuổi mộng tưởng. Chúng ta cần đặt mọi thứ trong tầm kiểm soát và coi nhẹ được mất.
Nếu bạn có dục vọng mạnh mẽ thì dù trong tay có bao nhiêu tiền bạn cũng không cảm thấy hạnh phúc. Chỉ khi buông dục vọng xuống, bạn mới sống được nhẹ nhàng, an tĩnh, vui vẻ.
Có một chàng trai, chỉ vì cha mẹ ly hôn mà cậu trở nên bực bội mỗi ngày, thậm chí còn mượn rượu để giải sầu.
Một ngày nọ, sau khi uống say, cậu phát hiện trong túi không còn một đồng tiền nào, do đó không thể bắt xe về nhà. Trong lúc mơ mơ hồ hồ, cậu tiến đến một gốc cây ven đường rồi gục xuống ngủ thiếp đi.
Sáng sớm hôm sau, một bé gái đi ngang qua, cô bé nói: “Chú này thật đáng thương”.
Nói xong, cô bé lấy 5 đồng tiền đưa cho cậu.
Lúc này, cậu cảm động đến rơi lệ và nghĩ, thế giới này cũng không quá lạnh lùng, thực tế luôn có một người quan tâm đến mình.
Từ đó về sau, cậu không chỉ làm việc chăm chỉ kiếm tiền nuôi sống bản thân mà còn có thể mua nhà và lập gia đình.
Một người có phúc thì khắp nơi đều có phúc khí, có tấm lòng tốt thì toàn thế giới đều tốt đẹp. Cảnh tùy tâm sinh, nhân quả là có thật.
Khi tĩnh tâm và dừng lại những bước chân vội vã, bạn sẽ thấy rằng tất cả những điều tốt đẹp mà mình bỏ lỡ đều có thể trở về với chính mình.
Những người có thể bình tĩnh trong mọi việc, nhìn bề ngoài tưởng chừng như họ đang bất động, tuy nhiên trong tâm lại đang vắt óc suy nghĩ tìm hướng đi cho kiếp nhân sinh, tìm cách phá giải các nguy cơ.
Có thể, người này không có cách khôn khéo để xử lý tình huống, nhưng anh ta lại có thể kiên trì từng bước leo lên, như vậy anh ta cũng có thể đạt đến đỉnh cao của cuộc sống, đồng thời vượt qua thảm họa.
Một người chậm rãi bước đi từng bước một sẽ dễ đạt được mục tiêu hơn, bởi vì anh ta bước đi được vững vàng và mỗi bước đều bình tĩnh chắc chắn.
Đừng nóng vội, thời gian sẽ cho bạn câu trả lời cuối cùng và cũng thành tựu một người không ngừng nỗ lực cố gắng.
Mưa nhẹ rơi trên cỏ cây hoa lá, thế giới từ đó trở nên tươi đẹp. Tuy vậy, mưa lại không cần báo đáp gì.
Một người kiên trì giúp đỡ người khác mà không cầu hư danh, không muốn nhận báo đáp của người khác. Người có tinh thần như vậy rất đáng để ngưỡng mộ.
Tất cả những việc từ thiện giả tạo đều là giả dối và một khi bị vạch trần, sẽ khiến người chê cười.
Làm một người an tĩnh cũng giống như mưa xuân, lấy thân nuôi dưỡng vạn vật. Sau cơn mưa trời lại sáng, mưa không thấy nữa nhưng bầu không khí lại trở nên mát lành, người cũng trở nên trong sáng hơn.
Lấy ví dụ thế này, nếu một người lạ bị ốm nặng, bạn gửi cho họ một số tiền qua đường bưu điện. Mặc dù đối phương không biết bạn là ai, nhưng sau khi trở về anh ta sẽ nói lời cảm ơn đối với bạn.
Giúp đỡ người khác một cách thầm lặng, dù không được ai đánh giá cao nhưng bạn lại là người thật sự cao quý. Sự cao quý này thực chất đến từ khí chất và nội tâm của bạn.
Lão hòa thượng dẫn theo tiểu hòa thượng đi hóa duyên. Một người tốt bụng đã cho họ một lượng bạc. Tiểu hòa thượng tỏ ra rất vui vẻ, cầm thỏi bạc trên tay không nỡ rời ra. Đến lúc đi qua sông, tiểu hòa thượng không may đánh rơi thỏi bạc xuống sông. Không còn bạc nữa, tiểu hòa thượng tỏ ra rất buồn.
Lão hòa thượng nói: “Tại sao con lại buồn?”
Tiểu hòa thượng nói: “Con đánh mất bạc rồi”.
Lão hòa thượng nói: “Ngay từ đầu, bạc vốn không phải của con mà”.
Tiểu hòa thượng liền ngộ ra và lại trở nên vui vẻ.
Những thứ không phải của mình, cho dù cầm được ở trên tay nhưng rồi cũng mất. Vật chất hay cảm tình cũng như vậy, chỉ khi chúng ta biết xem nhạt một chút mới thấy được hạnh phúc.
Đời người vốn là khách qua đường, mọi thứ bạn nhận được cũng chỉ là thoáng qua như mây khói, nếu quá níu giữ lại chính là đang làm khó bản thân.
Có được thì cũng có mất, đây là điều chân thực của cuộc sống. Người biết không so đo tính toán thì cuộc sống sẽ rộng mở.
Khi nội tâm tĩnh lặng, bạn không chỉ hiểu được cuộc sống, mà còn có thể nghe được âm thanh của hoa nở hoa tàn. Người cao quý thật sự sẽ không cố ý tỏ ra cao sang mà biết hạ thấp mình, sống cuộc đời đầy màu sắc mà không khoe khoang, lâm vào hoàn cảnh khốn khổ cũng không coi thường bản thân. Họ giống như một đám mây, bay qua không để lại dấu vết. Từ trong sâu thẳm tâm hồn, họ có thể thấy được ánh nắng mặt trời cho dù đó là ngày trời đang mưa.
San San.