Đừng nghĩ rằng bác sĩ là người cứu sống bạn, thực ra chính bạn mới là người cứu bản thân mình. Nâng cao đạo đức và sức khỏe là cách để bạn tự cứu!
Có câu rằng: “Diêm Vương đã định ai canh ba phải chết, thì người đó không thể sống tới canh năm”. Diêm Vương công chính liêm minh, không vị nể tư tình, ý bất khả chuyển. Diêm Vương phán người nào chết, thì phải chết, không ai có thể trường sinh bất lão. Điều này phản ánh đến cõi nhân gian qua quan niệm của con người về ‘sống chết có số’ hay ‘sinh tử hữu mệnh, thọ yểu do phúc’.
Tương truyền, Diêm Vương là chúa tể ngự trị ở cõi Âm gian, cai quản sự sống – chết và luân hồi của sinh mệnh. Ông có một cuốn sổ sinh tử, trong đó ghi chép kỳ hạn thọ mệnh của mỗi người. Khi kiếp sống dương gian của ai đó đến lúc kết thúc, Diêm Vương sẽ cử hai vị Hắc Bạch vô thường, hay còn gọi là quỷ câu hồn đến dương gian hộ tống hồn phách của người đó áp giải xuống Âm phủ để thẩm phán.
Sau khi xét xử, Diêm Vương sẽ an bài vị trí cho từng sinh mệnh dựa vào những việc làm thiện và ác của người đó khi còn sống. Nếu là người hành thiện, tích được nhiều âm đức thì Diêm Vương sẽ để người đó được lên Thiên đàng. Nhược bằng người sinh thời chuyên làm những chuyện xấu, thì Ông sẽ xử tội đoạ xuống địa ngục chịu đủ loại cực hình, cuối cùng bị đày vào cõi u minh, vĩnh viễn không được luân hồi chuyển kiếp làm người.
Kỳ thực, những phúc báo trên thế gian phần nhiều liên quan đến sự nhẫn chịu thống khổ của đời người. Phật gia giảng: ‘Làm nhiều nên được nhiều, làm ít nên được ít’. Cái lẽ được mất ở đời vốn đều có nhân quả! Vậy muốn minh tỏ nhân – quả, thì ắt phải tường tận cái Thiện – ác thế gian.
Sống trên đời chớ thấy việc thiện nhỏ mà không làm, cũng đừng vì thấy điều ác nhỏ mà làm. Bởi lẽ, ‘thiện hữu thiện báo’, ‘ác hữu ác báo’.
Có người cho rằng, không sát sinh chính là thiện. Tuyệt nhiên không đơn thuần là vậy! Một trái tim từ thiện, từ bi, vị tha mới là cái gốc của ‘chân thiện’, ‘chân mỹ’. Mọi hành vi đều là xuất phát từ đó mà ra, ấy cũng là ý nghĩa của câu nói: ‘Tướng tuỳ tâm sinh, cảnh tùy tâm chuyển’.
Nhắc đến cái tâm lại có bài thơ về chữ ‘Tâm’ như sau:
“Tam điểm như tinh tượng
Hoành câu tựa nguyệt tà
Phi mao tùng thử đắc
Tố Phật dã do tha”
(Chú thích: Chữ Tâm 心 trong tiếng Hán được mô tả có ba chấm như ba ngôi sao – “Tam điểm như tinh tượng”, còn móc câu nằm ngang như ánh trăng nghiêng – “Hoành câu tựa nguyệt tà”. “Phi mao tùng thử đắc, tố Phật dã do tha” nghĩa là: Mang lông đội sừng tức làm thân trâu, ngựa… là do tâm này, mà tu thành Phật cũng từ nó).
Mới hay, hành thiện tích đức, làm người tốt thật khó! Song khó hay không khó là ở cái Tâm kia vậy.
Vào những năm Minh Vũ Tông hiệu Chính Đức – Minh triều, có một thư sinh tên là Triệu Vĩnh Trinh. Thuở thiếu thời, có một người lạ mặt nói với anh rằng: “Năm 23 tuổi, con nhất định công thành danh toại”. Thời gian thấm thoát trôi qua, Triệu Vĩnh Trinh đến tuổi 23. Anh dự kỳ thi Hương. Triệu Vĩnh Trinh văn hay chữ tốt, tuy nhiên, sự tình không như ý, Triệu Vĩnh Trinh liên tục bị phạm lỗi và kết quả đã không đỗ đạt.
Cái thói ở đời ‘học tài thi phận’, dẫu văn chương không kém tài chúng bạn, ấy thế mà lại thiếu một chút may mắn, Triệu Vĩnh Trinh thi rớt, lòng không khỏi phiền muộn. Trong lúc bế tắc, anh ta bèn chắp tay bái lạy tứ phương, khẩn cầu Văn Xương Đế Quân cho hay biết vì nguyên cớ chi mà phải chịu oan khuất đến vậy?
Lời thỉnh cầu của Triệu Vĩnh Trinh đã kinh động đến Văn Xương Đế Quân. Một đêm nọ, Đế Quân đã báo mộng cho anh hay: “Đáng lẽ ngươi có thể đã đỗ kỳ thi Hương năm nay, nhưng vì gần đây ngươi đã chọc ghẹo người hầu gái của mình và dụ dỗ con gái nhà lành làm chuyện xằng bậy. Mặc dù sự việc không thành, nhưng ý nghĩ dâm loạn như cuộn tơ tằm, lòng dạ đen tối, tâm địa điên đảo… Cho nên, công danh của người vì thế mà đã bị tiêu tán mất rồi!”.
Nghe Văn Xương Đế Quân nói vậy, họ Triệu rất lấy làm xấu hổ, mà lòng càng đau đớn, nước mắt đôi tròng, hối hận khôn nguôi mà phát nguyện rằng: ‘Mình sẽ quyết tâm cải chính!’. Về sau, chính tay ông đã viết ra một cuốn sách về ‘giới dâm’ để cảnh tỉnh thế nhân. Nhờ ăn năn hối cải, quả nhiên kỳ thi Hương tiếp theo, họ Triệu thi đậu giải Nguyên, sau đó lại đậu tiến sĩ, ghi danh bảng vàng, được ra làm quan đến chức Phiên Hiến.
Câu chuyện tương tự như Triệu Vĩnh Trinh thì không phải là hi hữu, song có mấy ai lấy đó làm gương mà tự răn mình? Sống làm người, bản tâm ai cũng muốn hành thiện, song cái lý thiện ác lại không phải do ai đặt ra tiêu chuẩn, mà là ‘lý của Trời’.
Bất luận là nam hay nữ thì dâm tà cũng là một tâm thái xấu xa. Muốn có một cuộc sống gia đinh êm ấm, công thành danh toại, thì cần phải tránh mắc tội tà dâm. Muốn đoạn tuyệt với những điều dâm dục thì cần phải có một cuộc sống lành mạnh, hướng thiện, tích đức… làm được như vậy thì thân thể tráng kiện.
Đức Khổng Tử từng nói:
“Tinh khí không giữ bổ dưỡng vô ích
Tồn tâm bất thiện phong thuỷ vô ích”
Cho nên, sống trên đời nếu không có sức khỏe thì tất cả đều vô nghĩa!
1. Đừng lấy áp lực là động lực khiến cơ thể mệt mỏi, tự vắt kiệt sức mình – Thật dại khờ!
2. Đừng quên rằng thân thể là vốn quý, không có sức khỏe thì vĩnh viễn không thể hưởng thụ tất cả mọi hương vị của cuộc sống. Mất đi sức khoẻ thì chính là tổn thất lớn nhất của đời người – Quá hiển nhiên!
3. Đừng quá coi trọng danh lợi, vì ánh hào quang sau cùng cũng chỉ như một cái chớp mắt, phút chốc như khói tản mây bay – Quá thực tại!
4. Đừng nghĩ rằng bác sĩ là người cứu sống bạn, thực ra chính bạn mới là người cứu bản thân mình. Nâng cao đạo đức và sức khỏe là cách để bạn tự cứu – Rất chính xác!
5. Đừng nghĩ rằng bạn cho đi thì sẽ lập tức nhận được báo đáp. Mọi sự chỉ khi bạn làm mà không kể tới hồi báo, thì mới có thể thực hiện được “dùng ân báo oán” – Vô cùng linh nghiệm!
6. Đừng cho rằng, là quan chức thì có thể ngạo mạn, rồi sẽ đến lúc phải về hưu – Điều chắc chắn!
7. Đừng phớt lờ những người có duyên với bạn. Đợi đến lúc không còn phồn hoa, bạn mới nhận ra rằng sẽ có rất nhiều người rời bỏ bạn – Tri kỷ còn đâu? Vô cùng tiếc nuối!
8. Đừng cho rằng lời thăm hỏi là phiền toái. Người thường gửi tin nhắn cho bạn, ắt phải là người đặt bạn trong trái tim của họ – Thật vậy đấy!
Bạn nghĩ đến ai ngay lúc này? Chắc hẳn phải là người mà bạn yêu quý nhất! Vậy hãy cùng họ thực hiện những triết lý sống dưới đây để có một cuộc sống tốt đẹp hơn:
Quan trọng nhất là sống tốt hiện tại,
Ít oán giận và yêu thương nhiều hơn.
Đừng chê bai tiền lương sao quá thấp,
Giữ sức khỏe mới là điều nên làm.
Chỉ cần khi sự sống còn tiếp tục,
Chút tiền tài cũng chẳng thiếu một phân.
Nếu không may đánh rơi mất sinh mệnh,
Cả quốc gia cũng chẳng muốn lấy về.
Thường ngày cứ hoài lo tiết kiệm,
Cuối cùng cũng để con cái hưởng thôi.
Phút lâm chung nhắm mắt về cát bụi,
Mang được chi ngoài một hũ tro tàn.
Miễn là bạn vẫn còn đang sống tiếp,
Lo gì lương không kiếm được nhiều hơn.
Khi bạn bè thường hay cùng nói chuyện,
Nên giữ cho tâm thái được bình hòa.
Những việc nhỏ đừng quá hoài tranh luận,
Sức khỏe tốt mới là đáng bận tâm.
Sống thật đẹp, thật tốt, sống chậm lại;
Một năm này còn có vạn điều hay.
Đừng sân si, cũng đừng so bì mãi,
Đừng làm ta tự oán bản thân mình.
Ăn ít mặn nhiều chua hơn một chút,
Không chơi bời, mà dạo bộ nhiều hơn.
Tối đi ngủ và sáng dậy đúng giờ,
Tập quyền thuật, khiêu vũ khỏe thân thể.
Chỉ cần bạn còn có thể ăn được,
Tiền bạc rồi sẽ dần dần tới thôi.
Không sợ tiền kiếm được hẵng còn ít,
Chỉ sợ rằng chẳng còn mạng mà tiêu.
Nghề dù tốt, lương dù nhiều đến mấy,
Cũng không bằng sức khỏe, vui thật nhiều.
Tóm lại: Nghề nghiệp dù tốt và kiếm được nhiều tiền đến mấy, cũng không thể sánh bằng sức khỏe và hạnh phúc.
Đường quan lộ càng cao thì càng giống như chui vào ống khói.
Hãy lãng quên: quên tuổi tác; quên bệnh tật; quên ân oán và quên quá khứ.
Mỹ An.