Trong cuộc sống của chúng ta, rất nhiều người cảm thấy sợ hãi buồn tẻ khi ở một mình. Thực ra, ở một mình cũng là một loại năng lực, cũng quan trọng giống như năng lực xã giao với mọi người vậy.
Ở một mình là một loại thái độ xử thế, là một dạng tự mình điều chỉnh thân tâm. Càng là một loại thể hiện nhân cách độc lập.
Ở một mình không phải là quái gở, không phải là cô độc, ở một mình có thể là một loại sở thích. Những lúc ở một mình, ta có thể suy nghĩ, có thể trở về bản chất chân thật nhất của mình, có thể khiến thân tâm đạt được điều tiết nên có. Ở một mình càng là một nghệ thuật sống.
Trong cuộc sống của chúng ta, rất nhiều người cảm thấy sợ hãi buồn tẻ khi ở một mình. Sợ một mình đi đường bị người khác trông thấy, cho rằng bản thân là không được hoan nghênh, không hòa hợp được với mọi người. Những lúc ở một mình liền cảm thấy rất là buồn tẻ, không biết phải làm gì, thậm chí cảm thấy hoang mang, luôn muốn tìm kiếm người bầu bạn.
Thực ra, ở một mình cũng là một loại năng lực, cũng quan trọng giống như năng lực xã giao với mọi người vậy. Những người thích ở một mình không có nghĩa là không hòa đồng với mọi người, chỉ là chúng ta nên biết bản thân mình muốn cái gì, biết được vì để đạt được những gì mình muốn, cần phải buông bỏ hòa đồng bề mặt kia một cách đúng lúc.
Ví như, một nhóm người đang thảo luận việc đi ca hát, liên hoan, bạn vốn không thích loại hình thức gắn kết này. Khi bị buộc phải ở trong loại hoàn cảnh như vậy, bạn luôn cảm thấy vô cùng ngột ngạt, nhưng vì để hòa đồng với mọi người, vì để mọi người không cô lập bạn, bạn không dám nói thẳng rằng mình không thích, cứ như vậy đã hao phí biết bao thời gian của mình.
Không thân với mọi người là cô độc bề mặt, còn hòa đồng bề mặt lại là nỗi cô độc trong tâm. Hòa đồng thật sự là một nhóm người chung một chí hướng cùng làm một việc, đến lúc tan cuộc vẫn là ai nấy tự đi làm việc của mình.
Đoạn thời gian khi ở một mình này thật vô cùng quan trọng, bạn có thể làm rất nhiều những việc đạt được hiệu suất cao. Ví như: Ở một mình, có thể giúp bạn thăng hoa tầng thứ nhân sinh!
1. Suy nghĩ độc lập
Những lúc rất là ồn ào, thiết nghĩ tâm của chúng ta thật không thể nào tĩnh lại được, chỉ có những lúc ở một mình mới suy nghĩ sâu sắc hơn.
Có người nói: “Ở một mình và suy nghĩ độc lập là hai mặt của cùng một thể. Người thời nay không những không có cơ hội ở một mình, không biết cách ở một mình, thậm chí dùng các loại phương pháp tránh phải ở một mình… Chính là vì ít khi ở một mình, không biết cách ở một mình, người thời nay đã mất đi cơ hội từ kinh nghiệm của bản thân đưa ra những suy nghĩ tìm tòi, đành phải không ngừng tiến nhập vào nhóm người, đi xác nhận những người khác có cùng suy nghĩ như mình hay không”.
Trong trắc nghiệm tâm lý học cũng thấy rõ như vậy, con người ta bởi “hiệu ứng Barnum” mà dễ dàng chịu ảnh hưởng của dữ liệu từ bên ngoài, từ đó xuất hiện thành kiến sai lầm trong hiểu biết cảm nhận của mình.
“Hiệu ứng Barnum” tiết lộ rằng con người có xu hướng tin vào những lời mà họ muốn tin hơn là những gì được các tiêu chí khách quan kiểm chứng. Họ sẽ tự gắn mình với những lời đánh giá đó, hành động và cư xử đúng như những gì mà họ tiếp nhận.
2. Thăng hoa bản thân
Một người vào những lúc ở một mình có thể tiến hành tự nâng cao bản thân mình qua việc đọc sách, nghe nhạc, vận động cho đến học tập khóa trình, v.v…..
3. Làm những việc khiến bản thân mình vui vẻ nhất
Những lúc ở một mình thì muốn làm gì liền làm nấy, muốn là trạng thái nào thì là trạng thái nấy, muốn đi đâu thì đi đó, muốn lúc nào bắt đầu thì bắt đầu. Không cần phải chú ý đến ánh mắt của người khác, không cần phải để tâm đến cách nghĩ của người ta, có thể có được tự do ở mức độ lớn nhất.
Vậy làm sao mới có thể có được nhiều thời gian để ở một mình hơn?
Khước từ các mối xã giao vô bổ
Chúng ta luôn nói cần phải xây dựng tốt các mối quan hệ, rằng các mối quan hệ có tác dụng rất to lớn với phát triển sự nghiệp của bản thân. Nhưng với những mối quan hệ mà bạn gắn kết không hiệu quả, mỗi ngày chỉ lãng phí thời gian của bạn mà thôi. Với những bữa liên hoan tiệc tùng, tụ tập đông người mang tính thường xuyên, thì không đi cũng được. Với những cuộc trò chuyện hoàn toàn vô bổ mỗi ngày thì không nói cũng được. Như vậy có thể có thêm lượng lớn thời gian để ở một mình.
Không bởi cô đơn mà đi gây dựng các mối quan hệ
Rất nhiều người những lúc ở một mình cảm thấy rất cô độc, không có ý nghĩa, nhạt nhẽo vô vị, không biết nên phải làm gì, liền luôn muốn đi kết giao bạn bè, đi yêu đương hẹn hò này nọ. Mối quan hệ gây dựng như vậy thật quá mang tính thực dụng, không được mấy ngày bạn cũng sẽ cảm thấy nhạt nhẽo vô vị. Đời người khi đến là một cá thể độc lập, nếu bạn quen với loại cảm giác cô độc này, khi ở một mình sẽ thấy đây mới là trạng thái bình thường.
Cố gắng tìm ra thời gian ở một mình
Có những lúc, bản thân tôi rất hòa đồng cùng mọi người, với vài người bạn cùng đi ra ngoài vui chơi, đi làm tan ca. Nhưng trong tâm có lúc có loại cảm giác lo lắng, cảm thấy bản thân đã rất lâu không dành thời gian suy nghĩ thật sâu về bản thân mình nữa. Khi đó, tôi sẽ nói với các bạn rằng hôm nay tôi muốn đi một mình. Những lúc đi đường một mình, tôi sẽ suy nghĩ về những chuyện đời và công việc, thường thường đều sẽ thu được kết quả không ngờ đến được.
Không chìm đắm trong điện thoại
Chơi điện thoại sẽ khiến cho rất nhiều những việc ngày hôm nay chúng ta muốn làm cứ kéo dài mãi, không nguyện ý buông điện thoại xuống, dường như đã bị điện thoại kiểm soát mất vậy.
Rời xa mọi người và điện thoại không phải là chuyện dễ dàng, nhưng lại là một năng lực mà chúng ta cần phải rèn luyện.
Chúc mọi người đều có thể học biết được những điều hay khi ở một mình, tận dụng thật tốt những khoảng thời gian khi ở một mình.
Theo cmoney.tw Thuận An biên dịch