Năm đầu Tây Hán, tại Trung Quốc xuất hiện nữ sĩ tên Hứa Phụ người huyện Ôn, quận Hà Nội. Hứa Phụ tinh thông kim cổ, biết trước tương lai, có biệt tài đoán đâu trúng đó, trở thành người xem vận mệnh nổi tiếng cho rất nhiều vương công quý tộc đương thời…
Sử sách còn ghi lại, những lời dự ngôn của Hứa Phụ chuẩn xác phi thường, khiến cho Cao Hán Tổ cũng phải cảm phục mà phong cho bà làm: “Minh Thư Hầu”, là một trong số ít ỏi nữ nhân thời đó được phong hầu phong tước.
Nhân gian truyền rằng, khi vừa sinh ra, cuộc đời Hứa Phụ đã gắn liền với những câu chuyện mang đậm sắc màu huyền thoại. Ví như: Hứa Phụ khi vừa sinh ra trong tay đã có miếng ngọc, trên đó có đồ hình Bát Quái của Văn Vương, được trăm ngày đã biết mở miệng nói chuyện, mọi người nghe tin như vậy thì kéo đến rất đông để xem mặt Hứa Phụ.
Hứa Phụ thấy có nhiều người hiếu kỳ đến xem mình như vậy nhưng chỉ tỏ ra có hai thái độ, một là khóc, hai là cười. Mọi người cho rằng trẻ con khóc cười cũng là lẽ thường tình. Tuy nhiên sau này mọi người dần dần phát hiện ra rằng: phàm những ai đến xem mặt mà Hứa Phụ cười thì có thể thăng quan, tiến lộc, còn những ai mà Hứa Phụ khóc thì ắt sẽ gặp tai ương đại nạn.
Một đời của Hứa Phụ luôn xem tướng mệnh cho các vương công quý tộc, những lời nói ra chuẩn xác vô số, nổi tiếng trong số đó phải kể đến ba dự ngôn:
1. Dự ngôn thứ nhất
Khi Hán Sở giao tranh, Ngụy Báo có một sủng phi họ Bạc, mọi người hay gọi là Bạc Cơ một hôm Hứa Phụ nhìn thấy Bạc Cơ liền nói: “Bạc phi sau này ắt sẽ sinh ra một thiên tử”. Ngụy Báo nghe Hứa Phụ dự ngôn như vậy liền động lòng, lập tức phong Bạc Cơ làm Vương phi. Tiếc thay, sau đó không lâu ông bị Lưu Bang đánh bại, Bạc Phi bị bắt trở thành một nữ công dệt vải trong Hán cung.
Sau đó một cơ hội ngẫu nhiên diễn ra: khi Lưu Bang đi thăm khu dệt vải nhìn thấy dung mạo của Bạc cơ xinh đẹp, đương độ xuân thì, Lưu Bang cho gọi Bạc Cơ vào hầu, không lâu sau đó Bạc Cơ mang thai sinh ra Lưu Hằng tức Hán Văn Đế sau này.
Sau khi Bạc Cơ sinh hạ Lưu Hằng, Hứa Phụ nói với Lưu Bang: “Lưu Hằng ở lại trong cung, ắt sẽ gặp đại họa”. Vậy nên khi Lưu Hằng lên 8 tuổi, Lưu Bang phong Lưu Hằng làm “Vương”, ban đất rồi cho theo cùng Bạc Cơ rời khỏi cung.
Nhờ vào câu nói này của Hứa Phụ mà sau này bảo toàn được tính mệnh của Hán Văn Đế, nếu không Lưu Hằng cũng cùng chung số phận với Triệu Vương, Lưu Như Ý, bị Lã Hậu mưu sát, Bạc Cơ cũng khó tránh khỏi độc thủ.
Đối với Lưu Hằng mà nói, Hứa Phụ có ân trọng như núi, vậy nên, sau khi Lưu Hằng lên ngôi đã tôn Hứa Phụ làm nghĩa mẫu và liên tục ban thưởng.
2. Dự ngôn thứ hai
Chu Á Phu nhờ Hứa Phụ xem tướng cho mình, sau khi Hứa Phụ xem xong nói: “Ba năm sau ông sẽ phong hầu, tám năm sau ông sẽ được làm thừa tướng, tiếp nữa 9 năm ông sẽ bị chết vì đói”.
Đương thời, Chu Á Phu là con thứ của Giáng Hầu Chu Bột, theo lý thường, sau khi Chu Bột qua đời, anh trai Chu Á Phu kế vị làm sao đến lượt người thân phận như Chu Á Phu? Vậy nên Chu Á Phu đương nhiên không tin.
Tuy nhiên, dự ngôn của Hứa Phụ xưa nay chưa từng sai biệt, quả nhiên ba năm sau, Chu Á Phu được phong hầu, nguyên do là anh trai của Chu Á Phụ phạm tội, bị cắt tước vị, mọi người tiến cử Chu Á Phu kế vị. Tám năm sau Chu Á Phu có công dẹp loạn “Thất Vương” nên được Hán Cảnh Đế phong làm thừa tướng.
Làm thừa tướng được 9 năm, Chu Á Phu bị vu cáo phạm tội mưu phản, Hán Cảnh Đế trong lúc tức giận bắt ông giam vào ngục tối chờ ngày thẩm phán. Chu Á Phu vì oan ức mà tự sát mấy lần bất thành, sau đó tuyệt thực năm ngày mà chết.
3. Dự ngôn thứ ba
Văn Đế có một sủng thần tên là Lưu Thông làm đến chức quan đại phu, được Hứa Phụ xem mệnh và dự ngôn như sau: “Lưu Thông sau này sẽ nghèo khó, bần hàn mà chết”. Hán Văn Đế biết chuyện ấy rất lấy làm không phục nên bèn ban núi đồng ở Thục quận cho Lưu Thông, mà núi đồng chính là tài nguyên của nhà Hán, Lưu Thông nhanh chóng trở thành một đại phú gia giàu có.
Sau khi Văn Đế chết, Hán Cảnh Đế lên ngôi, Lưu Thông bị bãi nhiệm chức quan và cho ở nhà, tất cả tài sản bị tịch thu sung công quỹ, đã vậy còn mắc nợ triều đình một lượng lớn ngân lượng phải lưu lạc đầu đường xó chợ, cuối cùng chết vì cùng cực.
Đôi chút mạn đàm
Đối với việc Hứa Phụ dự ngôn chuẩn xác như Thần, con người thời đó và ngày nay đều cảm thấy dường như là rất khó lý giải và cũng chẳng dám tiếp cận. Tuy nhiên dưới con mắt của những người tu luyện chân chính trong các Pháp môn tu luyện thuộc Phật gia cũng như Đạo gia thì những sự việc kể trên hoàn toàn có thể giải thích được.
Năng lực như của Hứa Phụ, theo như trong Phật Pháp tuyên giảng thì nó được gọi là: “Công năng túc mệnh thông”, người có năng lực kiểu này thường có khả năng nhìn thấy trước được vận mệnh của người khác, hoặc thậm chí là nhìn thấy được vận mệnh, tương lai của cả một dân tộc, quốc gia… còn trong các môn pháp tu luyện thuộc Đạo gia thì cũng có tuyên giảng đại ý rằng: khi con người ta tu tập theo Đạo, chú trọng hàm dưỡng tâm tính, nói lời chân, làm điều ngay thật, phản bổn quy chân, quay về với chính ngã của mình… thì khi đó ắt sẽ có thần thông đại hiển, uy lực vô biên, không gì không thể biết.
Trong lịch sử xưa nay những người tu Phật, tu Đạo có được công năng “Túc mệnh thông” này cũng không phải là hiếm, rất nhiều các vị cao tăng tu luyện trong các pháp môn thuộc trường phái Phật gia như Hòa thượng Tế Công hay Đạt Ma sư tổ của môn phái Thiền Tông đã có được công năng đặc dị này. Trong pháp môn tu luyện của Đạo gia thì Chân nhân cái thế Trương Tam Phong cũng được coi là một ví dụ điển hình.
Minh Vũ