Có những người ngay từ khi sinh ra đã gắn lấy số phận là nghèo khổ một đời, may mắn lắm nếu thanh xuân cố gắng hết mình thì cũng phải đợi qua tuổi trung niên họ mới có thể cải vận. Người như vậy sẽ có diện mạo ra sao?
Dân gian có câu "không ai giàu ba họ, chẳng ai khó ba đời" là có tính động viên, cổ vũ những người gặp nghèo khổ, chật vật về kinh tế trước mắt, đồng thời cũng là để cảnh tỉnh những kẻ vung tay quá trán, bóc ngắn cắn dài.
Ấy thế nhưng, có những số phận mảnh đời, tần tảo lam lũ, ôm ấp tấm lòng thiện lương mà dù có cố gắng đến thế nào đi chăng nữa cũng chẳng thể giàu lên được. Cái gì cũng có nguyên do của nó bạn ạ, nếu tinh ý một chút, ta dễ dàng nhận thấy, tuýp người này sinh ra đã... nghèo cả đời hoặc qua trung niên mới cải vận. Xin được bật mí đặc điểm nhận diện kiểu người nghèo khổ theo đúng nghĩa đen này như sau:
Người nào có cằm vừa ngắn lại vừa nhỏ, dù gương mặt có cân đối, da dẻ hồng hào, dáng vóc dễ coi đến mấy thì cũng nghèo khổ suốt cuộc đời. Đặc biệt là vào độ tuổi vãn niên, khi người khác được nhàn nhã hưởng phúc thì họ vẫn phải lao tâm khổ tứ vì tiền bạc.
Nguyên nhân đôi khi không phải do họ mà do con cái, gia đình hoặc do người bạn đời đem lại. Nhưng tựu chung là họ làm một thì tiêu mười, nên chẳng tích lũy được bao nhiêu, cả một đời người lúc nào cũng “vật vã vì tiền”.
Bất kể là đàn ông hay đàn bà, ai có phần lông mày vừa thô lại vừa đậm thì bẩm sinh đã là người hời hợt, hay bỏ cuộc giữa chừng. Nhược điểm chí mạng là họ rất hay bị dao động, dễ rơi vào cảnh “đứng núi này trông núi nọ”, tự rước nghèo khổ vào người.
Nguyên nhân là bởi, dù họ có đôi chút năng lực nhưng luôn tự mình đưa ra những yêu cầu, đòi hỏi vô lý với cộng sự, gây khó dễ cho đối tác hoặc thất thường trong phong độ vì làm việc cảm tính nên dù có giỏi đến mấy cũng chẳng đạt hiệu quả làm việc cao.
Thay vì nhìn nhận sự thật và thay đổi bản thân, họ luôn đổi lỗi cho số phận, oán trách người khác nên dần dà bị đồng nghiệp hắt hủi, bạn bè xa lánh, cấp trên đánh giá thấp, lương lậu ít ỏi, cuộc sống nghèo khổ chật vật.
Tinh ý một chút, ta sẽ dễ dàng nhận ra, thường người nào có phần trán quá ngắn thì tuổi trẻ bao giờ cũng vất vả, long đong hơn các bạn đồng trang lứa. Kiểu người này dù có nhanh nhẹn, chịu thương chịu khó, nhiệt tình làm việc đến mấy cũng đều chịu cảnh “xôi hỏng bỏng không”, nghèo khổ liên miên.
Hễ họ động vào việc gì là việc đó đổ vỡ, thất bại nên dù có nghiên cứu kỹ hay hợp tác với người hợp mệnh, đúng thời cơ cũng luôn bị hao tài, tốn của. Vòng luẩn quẩn tiền bạc bủa vây lấy họ cả đời, nếu có phất lên đôi chút thì cũng rất ngắn ngủi mà thôi.
Xét từ góc độ tử vi nhân tướng học, hai cằm không phải là điều gì quá tồi tệ, trừ việc khiến khổ chủ không sở hữu gương mặt V-line ra. Chỉ có điều, người nào dù không béo mà luôn có hai cằm thì thời trai trẻ luôn phải vất vả gấp năm gấp mười người khác, chấp nhận sống chung với nghèo khổ như “sống chung với lũ”.
Họ sẽ luôn bị đồng nghiệp dèm pha, ngáng trở nên thường xuyên bị oan trong công việc, ít khi được cấp trên đánh giá đúng năng lực. Nếu kiên trì, bền bỉ, cống hiến hết mình thì qua 45 tuổi, họ sẽ có những khởi sắc bất ngờ. Tiền tài, địa vị sẽ tự tìm đến vào độ tuổi vãn niên với điều kiện họ không khoe khoang, tiêu xài hoang phí, “trả thù đời” những lúc nghèo khổ trước đây.
Người có tai ngửa về sau, nếu tai áp chặt vào đầu thì đa phần sinh ra có điều kiện nhưng do gia cảnh lận đận nên rơi vào cảnh nghèo khổ ngay từ khi còn niên thiếu. Nếu chịu khó học hỏi trong công việc, thực tế và “cắn răng” đầu tư tri thức từ trường lớp đàng hoàng, họ sẽ vượt lên số phận, cải vận thành công.
Chỉ có điều, muốn thoát cảnh nghèo khổ túng bấn, họ phải đợi ngoài 50 tuổi, luôn kiên cường, vui vẻ và không gục ngã trước số phận nghiệt ngã dù là một phút giây. Về già, họ sẽ được lộc con cái, cậy nhờ vào họ hàng mà có đôi chút của nả, cuộc sống dần dần dư giả hơn nhiều.
Dân gian hay “úp” cho phụ nữ có gò má cao cái “án” khắc chồng là có phần nào lý do từ góc độ tử vi nhân tướng học. Người nào gò má vừa cao lại rộng thì IQ dù tốt đến mấy EQ cũng rất kém cỏi, ứng xử thô thiển, mất lòng người quen, bạn bè. Nghèo khổ với họ là nghèo bạn nghèo bè, nghèo mối quan hệ và cả nghèo tiền!
Họ thuộc tuýp người “khẩu xà tâm Phật”, nhưng ăn nói kém duyên, thiếu tế nhị, lại hay lo âu căng thẳng nên làm việc hay bị trục trặc, bất thành vì bị kẻ khác tức mình hay hiểu lầm phá đám.
Cách duy nhất để giúp họ cải vận, thoát khỏi cảnh nghèo khổ khi về già là biết gò mình theo khuôn phép, uốn lưỡi bảy lần trước khi nói, thay đổi cách ứng xử của bản thân. Khi đó vãn niên sẽ là viễn cảnh không quá giàu sang nhưng cũng hạnh phúc ấm no hơn người.
Phụ nữ hay đàn ông sở hữu đôi môi dày và mọng thì trời sinh cho họ tính tình phóng khoáng, tâm địa thiện lương dù gia cảnh chẳng mấy giàu sang, thậm chí là nghèo khổ, khó khăn.
Ngoài 55 tuổi, họ sẽ thoát nghèo khổ, chuyển sang giai đoạn phục hồi kinh tế nhanh chóng. Khéo léo kinh doanh, họ chẳng mấy sẽ phất lên và không thua kém bạn bè là mấy nhưng luôn phải để ý canh chừng những kẻ tiểu nhân bên cạnh.Nhược điểm của họ là quá tin người, hay kết giao với bạn bè xấu bụng mà dễ rơi vào cảnh bị lừa gạt, hãm hại gây ra hậu quả khôn lường về tài chính, địa vị. May thay, dần dà họ sẽ tích lũy được nhân sinh quan và cách nhìn người đúng đắn, kết giao với những bằng hữu tốt và vực lại được về kinh tế.