Làm thế nào chúng ta có thể biết được ai đó thực sự yêu thương mình, đối với mình một lòng một dạ? Làm thế nào để tìm ra người bạn đời cùng chung sống đến đầu bạc răng long, hay một người bạn tri kỷ luôn thấu hiểu mình?
Một người con trai hỏi bố của anh ta rằng: “Bố ơi, làm sao để con tìm được người phụ nữ đích thực của đời mình?”.
Người bố đáp: “Con hãy quên việc đi tìm người phụ nữ đích thực đó đi, hãy tập trung vào việc trở thành một người đàn ông chân chính ấy”.
Ai cũng mong muốn được yêu thương, được quan tâm và tôn trọng, nhưng có mấy người nghĩ được rằng trước khi mong cầu tình cảm từ ai đó thì có lẽ học cách yêu thương trân trọng người khác trước sẽ tốt hơn. Khi bạn cho đi chân thành, bạn cũng sẽ nhận được chân thành.
Người ta hay dò xét tâm ý của người khác đối với mình như thế nào, xem thử bản thân mình trong lòng người đó có trọng lượng bao nhiêu? Nếu phát hiện người đó trong tâm rất xem trọng mình thì sẽ cảm thấy vui mừng, còn nếu ngược lại thì thất vọng, chán nản. Tại sao phải sống một cách mệt mỏi như vậy?
Có người từng nói: Khi ta trồng cây mà cây không lớn tốt, ta không đổ lỗi cho cái cây mà đi xem xét các lý do vì sao lại như vậy: thiếu nước, thiếu phân bón, hay thiếu ánh nắng mặt trời. Vậy nhưng khi ta có vấn đề với bạn bè hay gia đình ta, ta lại đổ lỗi cho họ. Kỳ thực, nếu ta biết cách quan tâm họ, họ cũng sẽ “lớn tốt”, như cây cối vậy. Đổ lỗi cho ai đó hoàn toàn là vô nghĩa, tranh cãi cũng vậy. Không đổ lỗi cho ai, không tranh cãi, chỉ đơn giản là đặt bản thân mình vào vị trí của người khác để nhìn vấn đề thì mới có thể thấu hiểu được nỗi khổ của người khác.
Bạn muốn tìm một người để tâm sự lúc vui buồn, lúc thăng trầm trong cuộc sống, một người có thể lắng nghe và đồng cảm với bạn, nhưng lại không nghĩ tới phải chăng đối phương cũng có tâm lý đó, có vui buồn hay lo lắng nào đó.
Bạn muốn được người khác quan tâm, hỏi han, chăm sóc nhưng lại không muốn làm việc đó với ai cả. Bạn muốn được người ta trân trọng nhưng trong tâm lại không xem trọng đối phương. Mong muốn người khác sẽ vì bạn mà làm điều gì đó, nhưng lại không muốn vì người khác mà làm chút việc nhỏ.
Bạn muốn người khác hạ mình trước bạn nhưng lại không thích nhường nhịn người ta. Bạn muốn người khác tin mình nhưng bản thân lại chưa thực lòng. Bạn thích nghe những lời êm tai nhưng lại không muốn nói lời dễ nghe. Bạn muốn người khác bỏ qua lỗi lầm khuyết điểm của mình nhưng lại để bụng sai lầm của họ không sót cái nào. Bạn không muốn bị mất mặt nhưng lại không biết cách giữ thể diện cho người khác.
Vậy rốt cuộc, bạn đang yêu ai trong khi tìm kiếm người yêu mình thật lòng? Chẳng phải là bạn đang yêu bản thân mình nhiều nhất hay sao?
Yêu thương không phải một cuộc mua bán tiền trao cháo múc, mà quý ở chỗ ai sẽ là người cho đi trước.
Con người ngày nay trong tâm luôn mang nỗi sợ hãi bị tổn thương nên thường không muốn là người cho đi trước, mà lại mong đợi được nhận từ người khác nhiều hơn. Trong xã hội hiện đại phức tạp, muốn giúp người khác mà lại lo sợ bị người ta lừa gạt nên thôi thà không giúp, để bản thân mình không bị thiệt thòi là được. Rất nhiều người có suy nghĩ này, sợ bị phụ bạc, lừa dối, sợ bị xem là kẻ ngốc trong những mối quan hệ.
Vì vậy, ai là người có thể cho đi trước thì người đó chính là anh hùng chứ không phải là kẻ khờ.
Những ai đã phụ bạc, đã lừa dối bạn thì hãy tha thứ cho họ, bởi vì ông Trời luôn có mắt nên họ sẽ không có kết quả tốt đẹp đâu. Người làm tổn thương người khác mới chính là kẻ khờ dại nhất.
Đừng nên chỉ biết nhận mà hãy mạnh dạn cho đi thì mới có thể tìm được hạnh phúc thực sự. Mặc cho đạo đức xã hội ngày càng lụn bại, ngoài kia vẫn luôn có rất nhiều những người tốt mà bạn không biết đấy, hãy can đảm mở lòng mình ra bạn sẽ tìm thấy họ đang ở rất gần đây thôi.
“Chúng ta đều là Thiên Thần chỉ có một chiếc cánh,
Và chúng ta phải ôm lấy lẫn nhau để học cách bay”
Một số người thường hay nhìn cuộc đời, nhìn con người qua lăng kính loang lổ những vệt màu hoen ố của cảm xúc, bám dày lớp bụi bặm của thành kiến và những kinh nghiệm thương đau. Họ thấy những đau khổ của bản thân mình rất rõ nhưng lại không dễ cảm được nỗi đau của người khác.
Ai cũng có những đau khổ khó bày tỏ, ai cũng có những điều muốn giấu kín. Con người ai cũng có 2 mặt tốt và xấu. Mỗi người đều có khả năng riêng biệt, họ có thể làm tốt việc này nhưng sẽ không làm tốt việc kia, không ai là hoàn hảo cả. Nên chăng, chúng ta hãy dùng cặp mắt sáng suốt của trí tuệ, dùng tâm thái thiện lương để nhìn nhận cuộc đời.
Nếu ai đó hỏi tôi tình yêu bắt nguồn từ đâu? Tôi xin trả lời rằng tình yêu bắt đầu từ một trái tim nhân hậu và chân thành! Yêu thương là có thể nghĩ cho người khác và hiểu cho họ nhiều hơn cả bản thân mình.
Tìm kiếm yêu thương giống như đuổi bắt ong bướm, sẽ rất khó để bắt được, nhưng nếu bạn nguyện ý làm một bông hoa với nội tâm xinh đẹp tỏa hương thơm ngát thì ong bướm sẽ tự tìm đến bạn.
Tình yêu thương còn bao gồm cả một chút nhân từ, một chút kiên nhẫn. Người có tình yêu thương không bon chen, ghen ghét hay huênh hoang. Tình yêu thương cũng chính là không hại người khác để thu lợi riêng, không hành xử khiếm nhã, không ôm giữ trong lòng dai dẳng một mối hận thù, biết kiềm chế cảm xúc…
Trong cuộc sống gia đình, tình yêu thương thể hiện qua sự gắn kết giữa bố mẹ và con cái, giữa ông bà với con cháu cùng nhiều mối quan hệ thân thuộc khác nữa. Chỉ có tình yêu thương mới giúp cuộc sống tràn ngập tiếng cười hạnh phúc. Một gia đình sống trong tình yêu thương luôn khiến các thành viên dù có đi đâu cũng muốn được trở về nhà.
“Ngày xưa cha ngồi uống rượu, mẹ ngồi đan áo.
Ngoài hiên, mùa đông cây bàng lá đổ
Ngày xưa chị hát vu vơ những câu ca cổ cho em làm thơ
Ngày xưa mẹ đắp cho con tấm khăn quàng cổ ấm ơi mẹ tôi…”
Đối với mọi người xung quanh, người quen hay người lạ, bạn cũng nên đối đãi bằng tình yêu thương chân thành của mình. Khi đó, chính bản thân bạn cũng cảm thấy hạnh phúc, mọi người xung quanh cũng sẽ cảm nhận được niềm vui và tấm chân tình của bạn.
Có câu nói: “Muốn biết một người ra sao thì hãy nhìn bạn bè của người đó”. Hãy trở thành một người chân thành, tử tế và rộng lượng, rồi người tốt sẽ tự tìm đến bạn để kết thâm giao, lúc đó sẽ không cần phí sức đi tìm nữa.
Yên Tử – Tuệ Liên