Giữa người với người, tình cảm quý như đá vàng; Giữa lòng với lòng, càng dựa càng gần nhau...
Làm người, sống sao không thẹn với trời đất, không thẹn với lương tâm; Làm việc, sao cho xứng đáng với bạn bè, xứng đáng với người nhà.
Đừng che đậy lương tâm mà làm ra những trò gian lận và dối gạt.
Đừng để lợi ích làm cho tối mắt mà ngấm ngầm mưu tính gia hại ai.
Làm một người lương thiện, sống được kiên định chắc chắn.
Làm một người trung thực, như thế ngủ được ngon giấc an tâm.
Lòng dạ của người, ta khó có thể nhìn thấu; phẩm đức của người, ta có thể xem hiểu được.
Biết bao người thân bạn bè, chỉ vì lợi ích mà khoảng cách mỗi lúc một xa.
Biết bao vợ chồng tình lữ, chỉ vì tiền bạc mà cắt đứt mối quan hệ.
Làm người đừng quá cứng nhắc, bỏ qua được cho người thì bỏ qua.
Làm việc đừng ta tuyệt tình, có thể nhường người một bước thì cứ nhường.
Kỳ thật, con người ta sống chẳng qua chỉ là thể nghiệm thử xem làm người làm việc như thế nào.
Làm người không khó, quan trọng ở chỗ bạn làm người như thế nào.
Người tốt, cuối cùng sẽ được trân quý trọng; Người xấu, cuối cùng khó tránh cảnh bị mọi người vứt bỏ.
Người lương thiện, ắt có phúc lành; Kẻ tà ác, ắt gặp báo ứng.
Làm người làm việc, đừng quá khắt khe cũng đừng quá tuyệt tình; Lưu lại con đường cho người khác, cũng chính là tích lại phúc lành cho bản thân. Ai cũng không thể liệu trước, từ nay về sau sẽ trải qua những gì.
Bạn giúp người khác, người khác cũng sẽ giúp đỡ bạn,
Bạn tổn hại người ta, rồi người ta cũng sẽ tổn hại bạn.
Lùi một bước, trời cao biển rộng,
Nhường một bước, chung quanh sáng ngời.
Làm người đừng quá khắt khe, quá khắt khe dễ khiến người ta chán ghét.
Làm việc đừng quá tuyệt tình, quá tuyệt tình ắt có mầm họa.
Dẫu cuộc sống khó khăn thế nào, tiền tài thiếu thốn ra sao, cũng tuyệt đối đừng làm tổn hại phẩm đức của mình. Bởi suy cho cùng, thanh danh vẫn quan trọng hơn tiền bạc. Tình nghĩa, còn quan trọng hơn lợi ích!
Ta lựa chọn thiện lương, không phải bởi ta mềm yếu, mà bởi hiểu rằng, thiện lương là bản tính trong ta.
Làm người không thể ác độc, ác độc ắt gặp phải báo ứng.
Ta lựa chọn nhường bước, không phải bởi ta chùn chân. Mà bởi ta hiểu rằng, lùi một chút sóng yên biển lặng, nhường một bước biển rộng trời trong.
Ta lựa chọn khoan dung, không phải do ta nhát gan. Mà bởi vì ta hiểu rằng, khoan dung là mỹ đức, mỹ đức thì không có sai.
Ta lựa chọn hồ đồ, không phải bởi ta hồ đồ thật.
Đối diện với ủy khuất, bất công và hiểu lầm, chỉ là ta không so đo tính toán hơn thua, từ đó rộng lượng ứng đối. Nhiều khi ta cũng muốn bản thân trở nên hồ đồ, cười nhìn nhân tình thế thái.
Ta lựa chọn chân thành, ta có lời cứ việc nói thẳng. Bởi vì ta hiểu rằng, dối lòng xu nịnh chỉ là ứng phó, lời thật mất lòng là trách nhiệm của bản thân.
Ta lựa chọn tha thứ, không phải là ta không có nguyên tắc, mà bởi vì ta hiểu rằng, bỏ qua được cho người thì cứ bỏ qua, chuyện gì cũng đừng tuyệt tình quá.
Ta trọng tình nghĩa, không phải là bởi ta quá chấp trước, mà vì ta luôn muốn nghĩ về những thời khắc tốt đẹp khi ở cùng với chúng bạn, không cắt đứt được đoạn duyên phận và tình nghĩa khó có được đó. Không nên che đậy tình cảm trong tâm của mình.
Ta hiểu được rằng dối gạt không có kết cục tốt đẹp, phản bội sẽ không có được kết quả tốt.
Ta lựa chọn hiền hậu, không phải bởi ta ngốc nghếch, mà bởi ta hiểu rằng, đức dày có thể chuyên chở muôn vật, giúp người mới luôn có được niềm vui.
Thuận An.