Cuộc sống nên phải như thế nào? Thành thật mà nói, nhiều khi chúng ta cũng không biết.
Có nhiều lúc, chúng ta thường nhìn vào cuộc đời của những người khác, không ngừng suy ngẫm và đúc kết lại cuộc đời của riêng mình, nhưng sau cùng vẫn khó tìm được câu trả lời mà mình mong muốn.
Nhìn thấy cuộc sống của người khác thật hạnh phúc tốt đẹp, trong khi cuộc sống của mình lại là một mớ hỗn độn, những cảm xúc mất mát, u uất và oán trách thoáng chốc ngập tràn trong tâm.
Mỗi người chúng ta đều mong muốn có được cuộc sống không lo không nghĩ, gia tài kếch xù, đầy đủ vinh quang; nhưng nếu quan sát kỹ sẽ thấy rằng, cái gọi là cuộc sống giàu có lưng quấn đầy tiền, không phải lo nghĩ, chói lọi huy hoàng đó kỳ thực có được mấy người.
Mọi người đều nhận được một kịch bản đời người, dường như đều không phải là thứ mà họ muốn. Điều này làm tôi nhớ đến một câu nói như vậy: “Khi bạn đánh bài, dù bạn có lấy phải con bài tồi tệ nhất, bạn cũng đừng bỏ cuộc. Chúng ta hãy cứ bước lên sàn diễn và diễn xuất theo kịch bản không phải chính chúng ta chọn kia”.
Những thứ mà chúng ta có thể quyết định trong cuộc đời này thật sự quá ít, như câu “đời người 10 phần thì có đến 8, 9 phần không như ý”, chúng ta chỉ có thể quyết định khoảng 5%, nhưng 95% là chúng ta không thể quyết định.
Nhiều khi chúng ta cảm thấy ghen tị với kịch bản của người khác, và đôi khi bản thân tôi cũng ghen tị với kịch bản của họ. Nhưng khi nghĩ kỹ lại thì ta sẽ nhận thấy một điều rằng, không có kịch bản của ai là đáng để chúng ta phải ngưỡng mộ cả, chúng ta chỉ có thể diễn tốt kịch bản của mình.
Nếu trong cuộc đời mà gặp phải những thất bại này, thì xin lỗi, đây là kịch bản của chính bạn. Bạn có hai sự lựa chọn, một là chọn từ bỏ vai diễn của bạn, hai là diễn tốt kịch bản đã được định sẵn.
Rất nhiều sự tình không phải do chúng ta quyết định, thậm chí có rất nhiều sự tình chúng ta phải gồng mình đối kháng. Nhưng ít nhất chúng ta vẫn có quyền lựa chọn, và cách tốt hơn cả là hãy gắng sức diễn tốt kịch bản đã được định sẵn.
Có thể có người sẽ nói rằng nếu kịch bản đã được định sẵn, thế thì được ngày nào hay ngày nấy, tạm thời cứ như vậy đã.
Nhưng dù là kịch bản đã được định sẵn, thì cuối cùng rốt cuộc nó trở thành một bộ phim dở hay một bộ phim hay, lại hoàn toàn phụ thuộc vào kỹ năng diễn xuất của bạn.
Cũng như một người có một bộ bài tốt, nếu anh ta không có kỹ năng chơi bài tốt, thì cuối cùng bộ bài tốt này cũng sẽ bị anh ta phá nát.
Kịch bản đã định trong đời người này cũng như vậy, một người nếu không có kỹ năng, không có cố gắng, khi đến phút cuối cùng nó sẽ thành ra một bộ phim dở.
Cuộc sống không phải cũng vậy sao? Có người sinh ra trong gia đình có điều kiện khá giả, nhưng thời trẻ thích ăn chơi đua đòi, không chịu học hành, tương lai một khi gia cảnh sa sút khó khăn, thật khó để nói họ sẽ thành như thế nào; có người sinh ra trong cảnh nghèo khó, nhưng lại không ngừng vươn lên, cuối cùng thông qua nỗ lực của chính mình mà trở nên thành đạt.
Vì vậy, trong cuộc sống, bạn nhận được phần kịch bản nào không quan trọng, thậm chí nếu đó là một bi kịch, bạn cũng có người thông qua kỹ năng diễn xuất của mình để làm cho bi kịch này kết thúc một cách có hậu.
Trên chặng đường nhân sinh này, điểm xuất phát có thể không thuận lợi, nhưng bạn không ngừng nỗ lực vươn lên, bản thân thể nào cũng có ngày tỏa sáng. Bạn càng làm việc chăm chỉ, bạn càng gặp nhiều may mắn, may mắn của bạn ẩn chứa trong thực lực và sự cố gắng của bạn.
Bởi vậy, quyết định cuộc đời bạn tốt hay xấu, may hay rủi không phải là bản thân kịch bản, mà là chính bạn, người nắm giữ kịch bản biểu diễn trên sân khấu này.
Cuộc đời không phải là số phận, mà là sự lựa chọn. Bạn muốn ở trong chuồng gà, rồi tự mình đóng giả thành phượng hoàng, hay bạn muốn nỗ lực không ngừng, bay cao bay xa để trở thành phượng hoàng đích thực, điều này lại thuộc vào mong muốn của chính bạn. Vậy nên, bạn cũng đừng mãi ngưỡng mộ người khác, chỉ có bạn mới có thể khiến bản thân sống cuộc sống như bạn mong muốn mà thôi.
Kịch bản vốn đã định sẵn từ đầu, và điểm kết thúc của hành trình của kiếp nhân sinh cũng đã định sẵn, nhưng quá trình trung gian thì cố gắng diễn xuất thế nào, điều này hoàn toàn phụ thuộc vào thái độ sống và sự cố gắng của bạn.
Cuộc sống này thực sự khó khăn, không ai dễ dàng hơn ai cả. Nhiều khi cuộc sống mà bạn ngưỡng mộ ấy, kỳ thực cũng là người khác thông qua nỗ lực trong giai đoạn này của bạn mà đạt được.
Bạn chính là bạn, bạn chính là cuộc sống, bạn chính là cuộc đời. Là ngừng diễn, cam chịu lạc hậu, hay nỗ lực hết mình để diễn cho tốt, hướng đến mỹ mãn, đó là sự lựa chọn của chính bạn, không ai có quyền can thiệp.
Mặc dù kịch bản đã được định sẵn, nhưng lựa chọn vẫn nằm trong tay bạn, tỏa sáng lung linh hay tăm tối ảm đạm, thì bạn chính là câu trả lời.
Vũ Dương.