Tài sản quý giá nhất mà cha mẹ dành cho con cái không phải là tài khoản ngân hàng, không phải bạc vàng, cũng không phải xe hơi hay sổ đỏ nhà đất, v.v.. mà chính là 4 loại năng lực cho con bước vào đời...
Cha mẹ là ‘người thầy’ gắn bó với con cái suốt đường đời, hơn nữa khoảng thời gian con trẻ ở bên cha mẹ luôn nhiều hơn và cũng sớm hơn bất kỳ một thầy cô giáo nào khác. Vậy nên cha mẹ là người có trách nhiệm nhất và cũng có nghĩa vụ nhất trong việc giáo dục con cái.
Để giáo dục con trẻ nên người, hãy để lại cho con thứ tài sản quý giá nhất của người làm cha làm mẹ. Đó cũng chính là bốn loại năng lực được miêu tả dưới đây, hứa hẹn sẽ giúp con bạn luôn sống vui vẻ và vững bước trên đường đời.
Chúng ta đang sống trong kỷ nguyên tri thức, bất cứ ai cũng cần nỗ lực học tập, trau dồi kiến thức, đổi mới bản thân, không ngừng nâng cao và đột phá giới hạn của chính mình.
Nhà đầu tư Warren Buffett sở dĩ có thể trở thành bậc thầy cổ phiếu trên thị trường chứng khoán thế giới, chính là bởi ông luôn kiên trì học tập và đọc sách suốt đời.
Mỗi ngày, Warren Buffett đều thức dậy đúng giờ, dành phần lớn thời gian tìm hiểu tin tức, nghiên cứu thị trường tài chính và đọc các loại sách khác nhau.
Văn phòng của ông không có máy vi tính, cũng không có điện thoại thông minh, mà chỉ có tủ sách và một bàn giấy báo tin tức, mỗi ngày ông đều ngồi ở đó đọc sách và... đọc sách. 60 năm cũng như một ngày, ông luôn kiên trì học tập, từ một chàng trai ham học Warren Buffett đã trở thành một chuyên gia về kinh tế tài chính.
Khuyến khích con trẻ học tập không phải là để ứng phó thi cử, mà là để bồi dưỡng tri thức cũng như đức tính kiên trì bền bỉ cả đời. Đây cũng là tăng thêm cơ hội thành công cho cuộc đời sau này của trẻ.
Nữ nhà văn nổi tiếng Long Ứng Đài từng nói: nếu được quyền lựa chọn, hãy lựa chọn công việc ý nghĩa, một công việc giúp bạn luôn sống tôn nghiêm và có cảm giác thành tựu.
Đọc sách và học tập cả đời là con đường ngắn nhất để đề cao tri thức, mở rộng tầm mắt và bồi dưỡng nhân cách làm người. Dẫu bạn không cố truy cầu, nhưng con đường ấy sẽ mang đến những kết quả vượt ngoài sức tưởng tượng của chúng ta.
Con trai của chị bạn thân với tôi là một học sinh ưu tú, từ tiểu học cho đến hết bậc trung học, cậu bé luôn đạt được thành tích xuất sắc, cuối cùng được nhận thẳng vào một trường đại học danh tiếng.
Thành tích nổi trội là thế, nhưng suốt một năm sau khi tốt nghiệp đại học, cậu bé lại không thể tìm được việc làm.
Sau nhiều lần bị nhà tuyển dụng từ chối, cậu đã tâm ý nguội lạnh, không còn ý chí ra ngoài tìm việc làm nữa, hàng ngày chỉ ở trong nhà vùi đầu vào các trò chơi điện tử từ sáng đến tối, không còn muốn giao thiệp cùng ai.
Cô bạn tôi đã đến gặp chủ quản trong công ty cũ của con trai mình và nhận được câu trả lời rằng: kết quả học tập của cậu bé rất cao, năng lực cũng không tệ, nhưng tiếc là không biết cách chung sống với mọi người.
Ngay khi bị chủ quản phê bình, cậu bé đã giận dỗi bỏ làm; hơn nữa còn tỏ ra lảng tránh các cấp lãnh đạo, gặp đồng nghiệp cũng không chào hỏi, khi ý kiến bất đồng thì khiển trách cộng sự không kiêng nể, được lý thì luôn lấn át mọi người,...
Rất nhiều phụ huynh có suy nghĩ sai lầm rằng, chỉ cần con cái đạt thành tích xuất sắc, vào được trường học danh tiếng, thì điều đó có thể gọi là thành công của cha mẹ rồi.
Chúng ta không phủ nhận rằng thành tích rất quan trọng, nhưng đó không phải là tất cả, xã hội mới là tiêu chuẩn cuối cùng để khảo nghiệm một người.
Rồi một ngày con cái cũng sẽ rời xa vòng tay bao bọc của chúng ta để bước chân vào xã hội này, tiếp xúc với đủ loại người, rồi lại lăn lộn tự lực cánh sinh trên đường đời.
Cha mẹ có thể cho con mọi tiện nghi vật chất và dạy con những bài học đầu tiên, nhưng chúng ta cũng không thể dõi theo con suốt cả cuộc đời. Sẽ có một ngày, chúng phải một mình đối diện với thế giới này, tự mình hóa giải khó khăn, tự mình vượt qua mưa gió, tự mình xây đắp con đường của chính mình.
Có người cho rằng, thành công khởi đầu của một người là thành tích, nhưng thành công có ý nghĩa quyết định cả đời người lại phụ thuộc vào sự tu dưỡng các phẩm hạnh đạo đức của chính họ. Người không có giáo dưỡng, thì dù có thông minh giỏi giang, đa tài đa nghệ cũng không được người đời coi trọng.
Công ty của gia đình bạn tôi từng chiêu mộ sinh viên thực tập, đã tuyển được một nữ sinh viên rất xuất sắc. Cô gái thông minh lại có nhiều năng lực đặc biệt, thế nhưng cuối cùng lại không được công ty giữ lại.
Nguyên nhân rất đơn giản, đó là bởi cô gái khá kiêu kỳ lại không biết cư xử nhã nhặn. Cô từng nhiều lần nạt nộ các chị lao công quét dọn trong công ty, lại thường tỏ ý coi thường các bạn sinh viên cùng thực tập với mình. Cô sinh viên dù được khen ngợi về năng lực, nhưng thái độ, cử chỉ, và lời ăn tiếng nói của cô lại khiến các nhà tuyển dụng phải lắc đầu.
Nếu như học vấn của một người là do trường lớp, thì nhân cách và phẩm giá của họ lại được rèn giũa từ gia đình. Bởi vậy, tài sản quý giá nhất mà cha mẹ dành cho con cái không phải là tài khoản ngân hàng, không phải bạc vàng, cũng không phải xe hơi hay sổ đỏ nhà đất, mà chính là sự giáo dưỡng cho con bước vào đời.
Gìn giữ phẩm hạnh và tu dưỡng bản thân không phải là vì người khác, mà là để nâng cao năng lực đối nhân xử thế, trở thành người tôn quý trong mọi hoàn cảnh xã hội. Người không có giáo dưỡng, thì nửa bước cũng khó có thể bước đi.
Bởi vậy, nếu bạn thật sự yêu thương con cái mình, thì ngay trước khi chúng rời khỏi vòng tay cha mẹ, hãy dạy cho con biết cách hòa đồng với mọi người, hòa hợp với thế giới, để con bạn chung sống một cách hài hòa trong xã hội, đây mới là sự giúp đỡ và che chở lớn nhất đối với con cái mình.
Tôi rất thích xem một bộ phim Thái Lan về đề tài giáo dục gia đình có tên là “Ước mơ đến từ những mầm giá đỗ”. Trong phim, người mẹ nghỉ học từ năm lớp 4 và gần như không biết chữ. Nhưng cách giáo dục của bà lại khiến tôi vô cùng bội phục, và cũng cảm thấy hổ thẹn sâu sắc với lòng mình.
Trong phim có đoạn, bé gái cùng mẹ đi chợ và nhìn thấy rất nhiều người đang mua giá đỗ, bèn hiếu kỳ hỏi mẹ: “Tại sao giá đỗ lại bán chạy như vậy hả mẹ?”. Bà mẹ nói: “Bởi vì ở đây chỉ có một quầy bán giá đỗ thôi con”.
Cô bé đột nhiên nảy ra suy nghĩ: “Thế chúng ta có thể tự mình làm giá đỗ rồi mang đến bán nhỉ?”. Người mẹ gật gật đầu: “Ừm… chúng ta có thể thử xem sao!”.
Sau khi về nhà, người mẹ và cô con gái cùng bắt tay vào việc làm giá đỗ. Nhưng điều không ngờ là, chỉ qua vài ngày, toàn bộ giá đỗ đều bị khô héo hết.
Nhìn thấy giá đỗ tàn khô, hai mẹ con không khỏi có đôi chút chán nản, nhưng người mẹ vẫn nói: “Không sao, chúng ta có thể thử lại một lần nữa”.
Thế là, hai mẹ con mua một cuốn sách chuyên môn và cùng nhau học cách làm thế nào trồng giá một cách khoa học
Nhưng họ lại quên rằng giá đỗ cần phải tưới nước thường xuyên, thế nên lại thất bại một lần nữa.
Hai mẹ con ngồi trong gian nhà dột nước, nhìn vào con số trong sổ tiết kiệm, người mẹ lặng lẽ chảy một giọt nước mắt. Nhưng ngay sau đó, bà lấy lại bình tĩnh và cười, nói với cô con gái rằng: “Chúng ta hãy cùng thử lại lần nữa nhé”.
Sau câu nói ấy của bà mẹ, tất cả những gì như “thành công” hay “thất bại” đều nhạt nhoà không còn quan trọng nữa, chỉ còn lại một quyết tâm vững vàng không lay chuyển. Câu nói ấy đã tiếp thêm sức mạnh cho cô con gái bé bỏng, giúp cô bé tăng thêm ý chí, niềm tin, và thêm lạc quan khi đối diện với khó khăn trong cuộc đời.
Bộ phim được dựa trên một câu chuyện có thật. Hình mẫu ngoài đời của bé gái trong phim, về sau, đã một mạch học đến tiến sĩ, lấy được học bổng, rồi tiến hành nghiên cứu học thuật ở Thụy Điển.
Cũng chính là bởi tinh thần không dễ dàng từ bỏ của người mẹ, và câu nói “chúng ta hãy thử lại lần nữa”, đã tạo thành một loại ‘dưỡng chất’ thần kỳ, nuôi dưỡng ý chí và quyết tâm của trẻ, khiến ‘cái cây’ tri thức trong trẻ được nảy nở, sinh trưởng, và sớm ngày kết trái đơm hoa.
Thuận An.