Trái tim con người chỉ to bằng nắm tay, dung lượng có hạn, nếu bên trong chứa đầy điều không vui thì làm sao còn chỗ dành cho hạnh phúc? Vì vậy, bạn cần buông xuống những thứ khiến bạn không vui để hạnh phúc có chỗ đi vào.
Trên hành trình cuộc đời, dù người thân, bằng hữu có tốt và chân thành đến mấy, dù gia tài bạc triệu, nỗi khổ từng chịu đựng lớn đến đâu, cuối cùng cũng phải buông xuống. Xem mọi thứ nhạt đi một chút thì mới thấy được, nghĩ thông suốt rồi thì trong lòng không còn vướng mắc, như vậy mới sống được thoải mái hạnh phúc.
Có một chuyện xưa kể về con quạ đen ngậm miếng thịt đang bay thì thấy phía sau có con diều hâu đuổi theo không chịu từ bỏ. Quạ đen miệng ngậm miếng thịt cố hết sức bay về phía trước, khi thấy sắp bị diều hâu đuổi kịp, lúc này nó không thể cố thêm được nữa, cũng không còn bận tâm tới miếng thịt đang ngậm trong miệng, vừa há mồm thở dốc thì trong nháy mắt miếng thịt liền rơi xuống, diều hâu bỗng nhiên lao về hướng miếng thịt mà bay. Lúc này quạ đen mới bàng hoàng giật mình tỉnh ngộ, nếu sớm buông miếng thịt ra thì đã không gặp phải tình huống xuýt nữa bỏ mạng.
Kỳ thực, trong cuộc sống sinh hoạt hằng ngày, nhiều người cũng có hành động giống như con quạ này, nắm chặt các chấp trước không buông, sống vừa khổ vừa mệt, khiến cho bản thân quá đỗi tàn tệ. Thực tế thì chỉ cần chúng ta học cách buông, buông quá khứ, buông danh lợi, buông tình cảm,… thì sẽ nhìn thấy tương lai ngập tràn hạnh phúc.
Người thân yêu trong quá khứ, chuyện cũ khiến bản thân đau lòng, dù là khổ nạn gì, lúc thăng lên lúc rơi xuống, tất đều đã qua rồi. Tự trách, hối hận đều vô ích, cũng không lấy lại được. Buông xuống gánh nặng quá khứ, chúng ta mới có đủ lực để bước nhanh về phía trước.
Đến một ngày, khi người có dụng tâm khác nhắc tới quá khứ của mình, nếu như tâm tình tĩnh lặng như nước, không nổi chút gợn sóng nào, nghe mà như đó là câu chuyện của người khác, thời điểm đó là lúc bạn đã thực sự buông xuống được rồi.
Mọi người đều khao khát đạt được công thành danh toại, thế nhưng quá mức truy cầu thì lại là điều không tốt. Trang Tử viết: “Vinh nhục lập, nhiên hậu đổ sở bệnh. Hóa tài tụ, nhiên hậu đổ sở tranh”. Khi vinh và nhục trên thế giới này được thiết lập thì các loại tệ nạn của nhân tính cũng bộc phát. Khi hàng hóa tài phú được tích tụ thì các loại tranh đoạt cũng thuận theo mà đến. Lòng tham nếu không được kiềm chế vững chắc thì sẽ mãi chìm đắm trong danh lợi mà không thể tự thoát ra được.
Nếu suy nghĩ cẩn thận một chút thì sẽ thấy, nhân sinh như mộng, con người sinh ra với hai bàn tay trắng, chết đi thì thân xác thịt hóa thành tro bụi, mang không nổi một đám mây, cớ gì lại hãm sâu vào công danh lợi lộc tới mức không thể thoát ra. Rốt cuộc đời người vì điều gì bận rộn? Tự mình cũng không biết rõ. Có thể học được buông xuống mới có thể giúp cho tâm hồn được thanh tĩnh.
Chúng ta nỗ lực chăm chỉ làm việc một cách thiết thực, làm mà không cầu, cái có tự nhiên sẽ có, vậy thì sẽ đạt được vui vẻ biết đủ.
Con người nhiều tình cảm, nội tâm thường không muốn ai nhìn thấy những cảm xúc tiêu cực của bản thân bao gồm các loại mâu thuẫn, định kiến, quan niệm sai lầm. Có lẽ vì vậy mà ở phương diện ‘buông xả’, người lớn đôi khi làm không tốt bằng trẻ nhỏ. Trong thế giới trẻ thơ, phút trước chúng cãi nhau, phút sau lại cười đùa vui vẻ như không có chuyện gì vừa xảy ra. Nhưng ở thế giới người lớn thì không, họ có thể trở mặt thành thù chỉ vì một chút muối gạo củi lửa.
Giữa người với người thường tồn tại thành kiến khác nhau, hoàn cảnh trường thành cũng không giống nhau, quan niệm cũng khác nhau, cho nên chỉ cần những thứ này bị va chạm một chút thì sẽ phát sinh mâu thuẫn. Chỉ khi buông xuống định kiến của bản thân, hiểu người hơn một chút, tấm lòng rộng mở hơn một chút, thì mới có thể thưởng thức được điểm tốt ở người khác cũng như sự lương thiện ở họ.
Còn có một loại tình yêu đơn phương đặt lên thân người khác, điều này thật vô cùng không nên. Có câu: “Đa tình tự cổ không dư hận, hảo mộng do lai tối dịch tỉnh”. Yêu càng nhiều thì hận cũng càng sâu, mộng đẹp dễ tỉnh. Trên đường đời thường tồn tại rất nhiều những cái gọi là bất đắc dĩ, đặc biệt là khi dành quá nhiều tình cảm cho một người nhưng lại không nhận được gì. Thất bại trong chuyện tình cảm rất dễ khiến người rơi vào trạng thái chán nản buồn bã.
Ngẫm lại thì cần gì phải khổ vậy! Kỳ thực chúng ta đến đây với tấm thân trần trụi, đến cuối cùng lại lặng lẽ rời đi, mỗi người ta gặp trong đời đều là khách qua đường, dù là cha mẹ hay con cái cũng không ngoại lệ, chỉ ở bên ta thời gian dài ngắn khác nhau, có ai vĩnh viễn ở cùng ta không? Sở dĩ không nên vì tình cảm mà bi thương, đường đời rất dài, học được quý trọng thứ đang có, bức tranh cuộc sống của bạn cũng trở nên khác biệt.
Lòng tham của con người là sát thủ trói buộc nội tâm thuần khiết. Những thứ gây rắc rối và khiến chúng ta cảm thấy khó chịu thường không phải là những yếu tố bên ngoài, mà là bởi ‘cái tôi’ khởi tâm động niệm. Phật gia có câu: “Trên thế gian không có gì là vô duyên vô cớ, sao phải tự làm khổ chính mình”. ‘Cái tôi’ của chúng ta tràn đầy tham vọng, yêu danh yêu lợi yêu quyền lực, do đó nó rất dễ khiến chúng ta rơi vào vực thẳm dục vọng tới mức không thể kiềm chế được.
Lấy một ví dụ, ‘cái tôi’ muốn đạt giải nhất trong kỳ thi để bản thân có thể gây ấn tượng với người khác. ‘Cái tôi’ của bản thân mong muốn mua chiếc túi hàng hiệu cùng chiếc xe triệu đô để tạo phong cách. ‘Cái tôi’ hay nhìn người khác thấy không vừa mắt; ‘Cái tôi’ mong muốn ở cùng với một người nào đó vì quá nhớ nhung họi… Suy nghĩ quá nhiều sẽ khiến nội tâm bị ràng buộc, vậy thì cuộc sống sinh hoạt sao có thể tự tại được.
Hai tay nắm chặt quả cam không buông thì sao có thể hái được quả cam khác to hơn, ngọt hơn trong vườn cam? Chỉ có chọn buông thì mới có thể tập trung quan sát sự vật hiện tượng, mới có thể thấy những cảnh đẹp khác. Người xưa nói: “Buông xuống buông xuống, có buông mới có đắc được”. Đây quả là lời chí lý, chỉ có buông được xuống thì tâm mới có chỗ cho hạnh phúc nạp vào.
Học được cần buông tay thì buông tay, để bản thân trở về lúc ban đầu, hồn nhiên đơn thuần chất phác, lúc nào cũng suy nghĩ tích cực, vậy thì cuộc sống sẽ tràn ngập ánh nắng mặt trời. Khi nội tâm tĩnh lặng bình yên cũng là lúc bạn cảm nhận được sự hạnh phúc thật sự.
San San.