Cuộc sống không bao giờ là thuận buồm xuôi gió, luôn có khổ có mệt, có được có mất, thế mới là cuộc sống. Còn tâm con người lại giống một con đường, càng tính toán đường càng cụt, ngược lại, càng bình thản đường càng rộng.
Trong cuộc sống, có những người luôn khiến chúng ta phải kinh ngạc: Họ thấu hiểu việc đối nhân xử thế và rất chu đáo, bình tĩnh, gặp chuyện gì cũng không vội vã hay hoảng loạn, luôn giải quyết vấn đề một cách thỏa đáng.
Bạn đối xử với người khác như thế nào, thì người khác sẽ đối xử với bạn như vậy, đây chính là nguyên tắc vàng! Vậy nên, phải bỏ được mới thu về được, buông xuôi mới có thể dứt đi phiền muộn, quên rồi mới thanh thản, khoan dung mới có thể được nhiều hơn.
Trước đây từng xem qua một câu chuyện: Trong công ty nọ, ông chủ nổi tiếng là nghiêm khắc. Có một trợ lý mới đến trong công ty, thường vì một chuyện nhỏ nhặt mà bị ông chủ chỉ trích không thương tiếc. Mọi người đều rất e ngại ông chủ này, thậm chí còn gọi lén ông ta là “ác quỷ”.
Để không chọc giận ông chủ, người trợ lý mới này làm việc gì cũng rất thận trọng. Nhưng có một lần, anh ta vô tình mắc phải một sơ suất lớn, khiến cho công ty bị thiệt hại nghiêm trọng.
Anh ta biết rõ lần này mình nhất định sẽ bị đuổi việc, sau khi đấu tranh tâm lý cả một đêm, anh ta quyết định chủ động từ chức. Nhưng lần này, ông chủ chỉ bình thản nghe anh ta nói xong, liền đưa đơn từ chức trả lại cho anh ta, chẳng trách một câu mà chỉ dặn dò “cố gắng”, thậm chí còn giao tiếp một dự án lớn cho anh ta.
Nhiều năm sau, người trở lý trở thành cánh tay đắc lực cho công ty, hai người họ bàn lại chuyện xưa, ông chủ mới giải thích: “Sở dĩ tôi nghiêm ngặt những chuyện nhỏ là bởi vì cậu sẽ thường bỏ qua nó, lỡ như nó trở thành một thói quen, không cẩn thận thì việc nhỏ sẽ gây tổn thất lớn.
Nhưng trong việc lớn, mọi người đều biết bản thân mình làm sai, nhất định sẽ ghi nhớ bài học. Hơn nữa, ai cũng có gánh nặng gia đình, trên có già dưới có trẻ, chẳng ai thấy dễ dàng cả, nếu đồng cảm suy nghĩ một chút thì sẽ thấu hiểu được thôi”.
Khi chúng ta lấy bùn ném vào người khác, thứ đầu tiên bị dấy bẩn là tay của mình; khi chúng ta tặng hoa cho người khác, người đầu tiên ngửi thấy mùi hoa lại chính là chúng ta. Nếu một người có thể bình thản tha thứ, người đó sẽ có được rất nhiều sự tin tưởng, tình cảm và tài nguyên.
Một người ôn hòa, không dám nói cuộc đời này thành công nhất, nhưng nhất định sẽ là người được quý mến nhất. Con người sống một đời, đường rộng không bằng tâm rộng, mệnh tốt không bằng tâm tốt.
Trong “Luận Ngữ – Vệ Linh Công” có câu chuyện thế này: Tử Cống hỏi: “Có một chữ nào mà mình có thể trọn đời làm theo không, thưa thầy?”. Khổng Tử nói: “Có lẽ là chữ THỨ! Điều gì mình không muốn thì chớ làm cho người khác”.
Để trở thành một người ôn hòa, bạn chỉ cần làm hai việc. Đầu tiên là bình thản tha thứ: Trước những sai lầm và thiếu sót của người khác, chúng ta phải luôn duy trì sự khoan dung và bình thản, nghiêm khắc với chính mình, kiên nhẫn với người khác, đừng quá vô lý với người khác, làm cái gì cũng phải cẩn trọng, bỏ qua cho người khác cũng là bỏ qua cho chính mình.
Thứ hai là sự đồng cảm suy nghĩ: Điều gì mình không muốn thì chớ làm với người khác. Trước khi bạn làm điều gì đó, trước tiên hãy nghĩ dưới góc độ của đối phương, tìm sự cân bằng giữa lợi ích của nhau và sử dụng phương pháp phù hợp nhất để đạt được tình huống đôi bên cùng có lợi, khiến mọi người cảm thấy thoải mái.
Bằng cách này, có thể tránh đặt bản thân vào tình huống khó xử, trong hầu hết các mối quan hệ, sẽ càng suôn sẻ hơn, dù trong tình huống nào, bạn cũng không sợ hãi, duy trì hình ảnh ấm áp nho nhã. Nhóm người này thường là những người được thăng chức tăng lương nhanh nhất và ổn định nhất.
Ngoài nơi làm việc, trong gia đình và trong cuộc sống, họ luôn có khả năng xử lý những mâu thuẫn một cách đúng đắn và thành thạo, bất cứ khi nào, cũng khiến người khác cảm giác như một cơn gió mùa xuân.
Có câu rằng: “Tâm rộng một tấc, đường rộng một trượng”. Nếu bạn khoan dung, có thể tha thứ rất nhiều chuyện mà vốn không thể tha thứ, như vậy trong lòng cũng tránh được những muộn phiền.
Một người thực sự tu dưỡng, có thể dùng tâm từ bi và khoan dung để đi thành tựu người khác, cũng chính là đang thành tựu chính mình.
Cuộc sống của ai cũng không thể lúc nào cũng thuận lợi, vì vậy khi chúng ta không thể thay đổi thực tế, thì hãy cố gắng điều chỉnh suy nghĩ của mình.
Nếu trong lòng cứ tính toán, thì nơi đâu cũng chỉ toàn là những lời oán hận; nếu trong lòng đã buông bỏ, thì lúc nào cũng thanh thản như mùa xuân. Nếu bạn đơn giản, thế giới khó mà trở nên phức tạp; nếu bạn là ánh mặt trời, người khác khó có thể bị tổn thương.
Tuệ Tâm.