Đường đời trải qua nhiều phong cảnh, chúng ta trong mê mà tiến bước, trong lựa chọn mà nhặt bỏ… Bước rồi lại dừng, đến rồi lại đi, đều là chuyện thường tình.
Đời người đẹp nhất là nội tâm yên định, bình lặng và thong dong, đẹp nhất không phải là phong cảnh mà là tâm trạng ngắm phong cảnh. Đời người trân quý nhất không phải là đích đến, mà là quá trình đi đến đích.
Thành tâm ta đối đãi,
Chân thành việc thảnh thơi
Xử thế nhẹ danh lợi
Bình thản ngắm cuộc đời.
Kiệm lời là một cảnh giới, và là một loại tu dưỡng. Học cách tùy duyên mới có được nội tâm yên tĩnh tự tại. Nhẫn nhịn là một trí tuệ. Người trí tuệ biết dụng tâm. Người từ bi không tranh giành.
Đối xử với người khác cần khoan dung. Lùi một bước là độ lượng, nhường một bước là từ bi. Nhường nhịn người khác ba phần đâu có thiệt, khoan dung người khác ba phần chẳng tổn thất.
Người quân tử có tấm lòng rộng lớn bao dung người, có phẩm đức từ bi yêu thương người.
Nếu bạn thoáng đạt, gió mát lành tự thổi đến. Nếu bạn từ bi, lòng người tự sẽ quy về.
Đường đời sẽ phải trải qua gian nan, gập ghềnh và trắc trở, dọc đường tiến bước sẽ cảm nhận được hạnh phúc và niềm vui, cũng nếm trải qua những đắng cay cực nhọc.
Những tháng năm dài đằng đẵng, chúng ta vẫn đang diễn dịch những trạng thái cuộc đời nối tiếp nhau.
Trong dòng sông sinh mệnh, chúng ta vẫn diễn dịch cuộc đời đặc sắc nhiều sắc thái.
Tháng ngày đổi thay, cái không đổi là kiên trì nỗ lực trong cuộc sống.
Giữ vững cái tâm thuở ban đầu, tùy ngộ mà an, tiêu dao du ngoạn trong thế giới của riêng mình, chẳng rong ruổi trước cái nhìn của người khác, biết diễn các vai khác nhau trong cuộc sống.
Có thể tiến cũng có thể lùi, không mất đi các cơ hội, mà cũng chẳng đánh mất bản tính thiện lương.
Nắm giữ vận mệnh bản thân mình. Khi thanh đạm mà không cô liêu tịch mịch. Lúc phồn hoa mà chẳng hiển lộ khoa trương. Khi một mình mà chẳng mất đi ấm áp. Lúc kiên định mà chẳng đánh mất thanh hương.
Sống trong thanh đạm bình thản, giữ vững chân tâm trong yên tĩnh bình yên.
Thiện niệm giúp chúng ta nhìn thấy phong cảnh đẹp, lòng say mê với cảnh sắc thiên nhiên, tùy ý vị mà suy tư, tùy tình thú mà cảm thụ.
Lưu luyến bóng liễu rủ, rung nhẹ sợi tơ lòng. Tương tư nỗi niềm chân trời góc biển.
Kính phục hoa mai cứng cỏi. Sùng bái tùng bách chính trực vươn mình.
Yêu chuộng nội tâm chân thực, khát vọng tình bạn chân thành, nhưng quyết không cầu xin hữu nghị.
Khát vọng tình yêu nhưng quyết không cầu xin yêu thương.
Hợp duyên hợp ý là tri kỷ, hiểu lòng thâm giao ấy tri tâm.
Hy vọng được lý giải nhưng quyết không cầu xin lý giải.
Trông ngóng tốt đẹp nhưng quyết chẳng trái với lương tâm.
Trên con đường đời, thêm một phần khoan dung lý giải, thêm một chút cảm ơn, biết hài lòng, biết mỉm cười, đường đời ấy sẽ trở nên đơn giản, dễ bước, tâm tình sẽ trở nên yên bình và thảnh thơi, ung dung ngao du đi hết con đường đời tươi đẹp.
Con người sống giữa nơi trời đất, thì cũng nên thuận theo trời đất mà thảnh thơi.
Đường đời dài dằng dặc, cảnh vật mỗi lúc lại đổi thay, đẹp hay xấu, vui hay buồn, tất cả chỉ trong một niệm. Tâm thiện niệm chính thì đất trời cũng sung mãn sắc xuân, mỗi ngày qua đi là một niềm vui, mỗi ngày đến là một niềm hạnh phúc.
Thanh Bình.