Xin chào mọi người, hôm nay chúng ta sẽ kể về một câu chuyện luân hồi. Nhân vật chính của câu chuyện hôm nay đã trải qua 16 kiếp luân hồi, đi khắp các ngõ ngách trên Địa cầu, thậm chí còn luân hồi đến một hành tinh xa lạ. Đây là huyền thoại Alan Lee...
Alan Lee sinh ra trong một gia đình giàu có ở Philadelphia, Hoa Kỳ vào năm 1942. Dù không phải lo cơm ăn áo mặc, nhưng nhiều năm qua, ông vẫn gặp rắc rối với những giấc mơ của mình. Alan Lee thường mơ trở lại Ai Cập và sống cuộc sống của một Pha-ra-ông. Mơ xong giấc mơ này, ông lại chuyển vai thành một nô lệ ở Châu Âu cổ đại, hoặc trở thành một người lính trên chiến trường trong Nội chiến Hoa Kỳ. Hầu hết những giấc mơ này đều sống động như thật, khiến ông sau khi tỉnh dậy lần nào cũng bối rối như “Trang Chu mộng điệp”, nhất thời không biết mình là ai.
Một ngày của năm 1970, ở tuổi 27, Alan Lee bước vào phòng khám của tiến sĩ Irvin Mordes ở Baltimore, Maryland, Mỹ. Tiến sĩ Mordes là một nhà thôi miên trị liệu nổi tiếng ở địa phương và cũng đã từng nghiên cứu về luân hồi chuyển thế.
Dưới sự thôi miên của tiến sĩ Mordes, Alan Lee nhớ lại kiếp trước của mình, khi đó ông là Pha-ra-ông Kalikrates, vị Pha-ra-ông của Ai Cập cổ đại, người đã cai trị Ai Cập cổ đại từ năm 344 đến năm 341 trước Công nguyên. Tiến sĩ Mordes đã kiểm tra sau đó và phát hiện ra rằng thực sự có một vị Pha-ra-ông như vậy. Sau đó Alan Lee tiếp tục ngao du trong một kiếp luân hồi khác, đột nhiên nói một thứ ngôn ngữ kỳ lạ, với thái độ thập phần ngạo mạn, và ánh mắt bất khả xâm phạm.
Nhưng Alan Lee đã bỏ học từ năm lớp 10 và chỉ nói được tiếng Anh; vậy ông ấy học ngoại ngữ này ở đâu? Tiến sĩ Mordes đoán rằng đó có thể là ngôn ngữ Ai Cập cổ đại mà ông ấy đã nói ở tiền kiếp.
Sau khi trải qua thôi miên, Alan Lee lặng im nghe đoạn ghi âm; nghe xong bỗng nhiên thanh tỉnh, ngay lập tức giải khai được nút thắt – nguyên lai của mộng cảnh hóa ra chính là ký ức tiền kiếp.
Sau đó, Alan Lee liên tục hồi ức lại tới 16 tiền kiếp của mình. Và ông không chỉ có thể nói được ngôn ngữ của kiếp sống đó, mà thậm chí còn có thể viết ra văn tự. Mặc dù luân hồi là một lĩnh vực tương đối đi trước trong giới thôi miên vào thời điểm đó, và nó không được đại đa số người theo tín ngưỡng Cơ đốc giáo công nhận, nhưng căn cứ trên kinh nghiệm và quan sát của mình, tiến sĩ Mordes tin rằng những gì Alan Lee nói tới là chân thực.
Để giúp cho khái niệm luân hồi có thể được thế nhân tiếp thụ, từ đó mà có thể giúp được nhiều bệnh nhân hơn, sau khi được sự đồng ý của Alan Lee, tiến sĩ Mordes đã tiến hành một thực nghiệm thôi miên công khai đối với Alan vào mỗi tối thứ Sáu hàng tuần, đồng thời mời một bác sĩ khoa thần kinh và các chuyên gia siêu nhiên đến phân tích, và cũng hoan nghênh công chúng tham gia.
Thực nghiệm này đã được tiến hành liên tục trong 15 năm. Nhiều khán giả đến với mục đích đả kích chương trình, nhưng sau khi xem xong, những nghi ngờ của họ đã hoàn toàn được xua tan, bởi biểu hiện của Alan Lee quá chân thực. Một lần Alan Lee đang hồi ức lại thời kỳ mình là một Pha-ra-ông, ông gầm lên, “Tất cả các ngươi phải cúi đầu trước mặt ta!” và đặc biệt trỏ thẳng vào khán giả Marilyn Cooper, nói rằng không được nhìn thẳng vào mặt nhà vua. Marilyn sau đó nói rằng cô sợ chết khiếp, tin rằng sự uy nghiêm của nhà vua đó thực sự không phải là giả vờ.
Thực nghiệm này sau đó đã thu hút sự chú ý của Trung tâm Nghiên cứu Tâm thần học Trường Đại học Maryland (Maryland Psychiatric Research Center of University of Maryland) nổi tiếng quốc tế. Tháng 4 năm 1974, các chuyên gia đã mời tiến sĩ Mordes và Alan Lee đến trung tâm nghiên cứu để làm thực nghiệm thôi miên. Dưới sự chứng kiến của nhóm nghiên cứu, Alan Lee thực sự đã hồi ức lại 16 tiền kiếp của mình.
Và tiền kiếp đầu tiên của ông ấy, giống như “Cậu bé sao Hỏa” Boriska mà chúng tôi đã giới thiệu trong chương trình trước, là đến từ ngoài không gian. Theo hồi ức của Alan Lee khi bị thôi miên, ông nói rằng mình đã từng sống ở sao Thiên Vương. Khi đó, sinh mệnh của ông tồn tại trong hình thức “năng lượng linh hồn”, có tên là “Noran”. Noran đến Địa cầu trên một phi thuyền vũ trụ mang tên “Avaton”. Trong kiếp sống đó, cuối cùng ông đã chết vì một vụ nổ hạt nhân.
Trong quá trình tường thuật của mình, thỉnh thoảng Alan nói ra một loại ngôn ngữ líu lo trầm bổng, và ông cũng viết ra rất nhiều văn tự kỳ quái. Tiến sĩ Mordes sau đó đã gửi những băng ghi âm này đến Câu lạc bộ Mensa, một câu lạc bộ gồm những người có chỉ số IQ cao nhất thế giới để giải mã. Đáng tiếc là, không ai có thể hiểu được. Tuy nhiên, họ cho biết, chắc chắn rằng đây là một loại văn tự ngôn ngữ có quy luật. Nếu Alan Lee có thể tự tạo ra những văn tự này, chỉ số IQ của ông ấy sẽ đủ cao để làm kinh ngạc nhiều người, bởi vì không dễ đánh lừa nhóm người có chỉ số IQ cao nhất thế giới.
Lại nói, sau vụ nổ hạt nhân đó, trên địa cầu có người, và linh hồn của Alan Lee được ký thác vào nhục thể, và ông ấy bắt đầu luân hồi trên trái đất. Ông ấy đều chuyển sinh trong thời kỳ Đại lục Mu và Atlantis huyền thoại. Đây là văn tự của hai tiền kiếp được ông viết trong trạng thái thôi miên. Điều đáng tiếc là hai nền văn minh tiền sử này đã tồn tại cách đây một vạn năm, và chúng đều thuộc loại biến mất trong một đêm, nên những tàn tích lưu lại còn rất ít, văn tự cũng không còn, thực tế không cách nào khảo chứng.
Sau đó đến thời kỳ văn minh lần này, Alan Lee một lần nữa bước vào cuộc đời của một Pha-ra-ông Ai Cập, và viết những ký tự tượng hình dưới sự chứng kiến của các chuyên gia.
Robert Wagman, một nhà khảo cổ học và là giáo sư về chữ tượng hình tại Đại học Florida, đã xác nhận những ký tự này là của người Ai Cập cổ đại, và ông nói rằng sẽ phải mất nhiều năm luyện tập để có thể viết ra các ký tự đến mức độ thành thạo này. Rất hiếm khả năng Alan Lee thông qua mô phỏng mà viết ra được những ký tự này.
Tiếp đó, văn bản Hy Lạp cổ đại được các chuyên gia ký tên và chứng nhận, mô tả cuộc đời của Alan Lee với tư cách là một vị tướng Hy Lạp cổ đại. Lúc đó ông bị chém đầu vì tội phản quốc.
Sau đó, Alan Lee trở thành một nô lệ gốc Do Thái có tên là Yosepheus, người sống cùng thời đại với Chúa Giêsu, chứng kiến Thần tích Chúa Giêsu bị xét xử và bị đóng đinh vào thập tự giá, bị bức hại đến chết, và sau đó Ngài phục sinh.
Sau này có một kiếp, ông là một nhà quý tộc Pháp, nói thông thạo tiếng Pháp cổ đại trong khi bị thôi miên.
Sau đó, ông vượt qua các đại dương và bắt đầu chuyển sinh ở Mỹ quốc, làm một thổ dân da đỏ tên là Sequoya. Mặc dù các chuyên gia không tìm thấy hồ sơ liên quan, nhưng ông đã mô tả rất sống động điều kiện sống của người dân da đỏ bản địa trong lần thôi miên của mình, điều này sau khi kiểm chứng thì phần lớn là xác thực.
Sau đó, Alan Lee chuyển sinh thành Jamie Brewster, một người lính của Liên minh miền Nam trong cuộc Nội chiến, và chết trên chiến trường ở tuổi 16 vào năm 1863. Các nhà nghiên cứu đã tìm kiếm danh sách các sĩ quan và binh lính trong Nội chiến, và họ thực sự tìm thấy Brewster, người có thể tương ứng với Alan Lee trong tiền kiếp của ông.
Ở kiếp gần đây nhất, ông nói mình là Rudolph Valentino. Valentino là một trong những nam diễn viên được biết đến nhiều nhất trong thời đại phim câm; ông mất năm 1926, cách đây không xa nên giới chuyên môn dễ dàng xác minh hơn rất nhiều. Họ mời một số nguyên lão ở Hollywood đến thẩm vấn Alan Lee. Các nguyên lão đã hỏi một số điều mà chỉ Valentino và những người có mặt tại thời điểm đó mới biết. Điều gây sốc là Alan Lee có thể đưa ra câu trả lời chính xác cho từng câu một.
Ví dụ, một nhà quay phim từng quay phim của Valentino “The Sheik” đã hỏi Alan Lee: “Vào ngày quay đầu tiên, có bao nhiêu người cùng lái xe đến địa điểm để bắt đầu bấm máy? Tai nạn gì đã xảy ra?”
Alan Lee trả lời: “Tôi lái xe với 3 người trong số các bạn, tổng cộng là 4 người. Chiếc xe bị lật nhào giữa đường. Bánh trước bên phải rơi ra và lăn ra lề đường”. Điều này khiến nhà quay phim bị sốc, vì 3 người còn lại đã qua đời, và bản thân ông ấy cũng chưa bao giờ nói với người khác về vấn đề nhỏ này, nhưng câu trả lời của Alan Lee quả là không tồi. Sau đó, ông nói ra tên của ba người trong xe và một số cuộc trò chuyện, tất cả đều khớp với hồi ức của nhà quay phim.
Valentino là người Ý. Các chuyên gia yêu cầu Alan Lee đang bị thôi miên viết một bức thư cho gia đình Valentino bằng tiếng Ý. Alan Lee đã làm điều đó chỉ trong một đêm, và ký nó với ngày tháng năm 1926. Sau đó, các chuyên gia đã tìm người nhà Valentino để xác định nét chữ trên bức thư, người nhà nói rằng chúng hoàn toàn nhất quán. Các chuyên gia cũng đã tìm một chuyên gia viết tay để xác minh chữ ký. Kết quả thẩm định cũng hoàn toàn y chang, tuyệt đối không phải là mô phỏng!
Đáng kinh ngạc hơn nữa là so sánh dấu vân tay. Theo quan niệm thông thường của y học đương đại, không có dấu vân tay của hai người hoàn toàn giống nhau, ngay cả những người sinh đôi cũng không ngoại lệ. Nhưng dấu vân tay của Alan Lee cũng giống hệt Valentino.
Có rất nhiều trường hợp có thể hồi ức lại tiền kiếp trong trạng thái thôi miên, nhưng hầu như không có trường hợp nào như Alan Lee, có thể nhớ rõ tới 16 kiếp, và có thể viết ra văn tự làm bằng chứng. Sự liên quan giữa ông ấy và Valentino cũng khiến người ta kinh ngạc. Chính vì vậy, trường hợp của ông đã gây chấn động khá lớn trong giới nghiên cứu luân hồi và trị liệu thôi miên.
Học giả nổi tiếng về luân hồi, Tiến sĩ H.N. Banerjee, sau khi nghiên cứu những dòng chữ cổ do Alan Lee viết, đã nói rằng truyền kỳ của ông “không thể giải thích bằng khoa học hiện tại”.
Và Ormond McGill, người đứng đầu ngành thôi miên của Mỹ, cũng rất quan tâm khi nghe về trường hợp của Alan Lee. Sau đó, ông và Tiến sĩ Mordes đã đồng viết cuốn sách “Nhiều kiếp nhân sinh của Alan Lee” (The Many Lives Of Alan Lee), được xuất bản vào năm 1979. Cuốn sách này được coi là một trong những cuốn sách kinh điển trong thế giới thôi miên. Cuốn sách chứa đựng rất nhiều bằng chứng chi tiết, và văn tự cổ mà chúng ta vừa xem là một trong số đó.
Và chính Tiến sĩ Mordes đã xuất bản một cuốn sách riêng, “Bạn sẽ không bao giờ chết” (You Will Never Die) vào năm 2003, trong đó có các huyền thoại về Alan Lee. Cuốn sách này vẫn có trên Amazon, nếu bạn quan tâm, bạn có thể xem qua.
Chà, một câu chuyện luân hồi khác đã kết thúc. Liệu mọi người sau khi nghe xong có hiếu kỳ không? Chúng ta cũng thường có những giấc mộng kỳ lạ, đôi khi dường như chúng ta đã trải qua cuộc sống của một nhân vật trong một đêm, điều này liệu có liên quan gì đến tiền kiếp của chúng ta không?
Hương Thảo biên dịch.